Mị Ảnh
Chương 1614 : Ra tay chém giết
Ngày đăng: 19:44 20/04/20
Mà ở thời điểm nam tử đầu lĩnh Tây Hải cung gầm lên, lập tức có vài tiếng ho khan vang lên bên tai Băng Ngưng. Vài tiếng ho khan này khiến ánh mắt của mọi người chuyển hướng chỗ Băng Ngưng, phát hiện không biết khi nào bên người Băng Ngưng có một thanh niên đang đứng, chứng kiến người thanh niên kia, một đám võ giả kinh hô:
- Nghệ Phong!
Băng Ngưng đồng dạng kinh ngạc nhìn Nghệ Phong, thật không ngờ Nghệ Phong lại xuất hiện tại nơi này. Vốn cho là Nghệ Phong phái Thánh Cấp nào đó đến đã rất không tồi. Mà quan trọng nhất là, phương thức Nghệ Phong xuất hiện quỷ dị mười phần, quỷ dị khiến nàng cũng không thấy rõ lắm.
Người Tây Hải cung nhìn thấy chính là Nghệ Phong, tuy kinh ngạc Nghệ Phong xuất hiện quỷ dị tới không tưởng tượng nổi, nhưng trên mặt lại có vui mừng, cuối cùng cũng hấp dẫn Nghệ Phong chạy tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Nghệ Phong, ngươi đã đến, vậy thì bảo Thánh Cấp Tội Ác Chi Thành của ngươi xuất hiện đi. Liễu Nhiên sao? Hay là Yêu Ngọc kia?
Nam tử đầu lĩnh Tây Hải cung tự nhiên sẽ không cho rằng vừa rồi là Nghệ Phong ra tay, tuy Nghệ Phong vừa mới xuất hiện rất quỷ dị, hắn cho là Thánh Cấp nào đó hỗ trợ mà thôi. Dù sao, một phế nhân đứt đoạn kinh mạch, không có khả năng có tình huống hắn ra tay mà mình không hề hay biết, xuất hiện bất ngờ trước mặt Băng Ngưng.
Nghệ Phong nhìn nam tử đầu lĩnh Tây Hải cung, khẽ cười cười, lập tức nhìn về phía Băng Ngưng, đi về phía trước nhìn Băng Ngưng nói:
- Thật có lỗi! Đã tới chậm một chút.
Băng Ngưng lắc đầu, khuôn mặt tuyệt mỹ lãnh ngạo lộ ra một tia lo lắng, nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi không nên tới. Bọn họ vốn muốn chờ ngươi.
Nghệ Phong vỗ vỗ tay Băng Ngưng, nhìn Băng Ngưng nói:
- Giao cho ta.
Băng Ngưng nhìn ánh mắt tràn đầy tự tin của Nghệ Phong, không biết tự tin của Nghệ Phong đến từ đâu. Bất quá, Nghệ Phong cũng không đợi nàng trả lời, quay đầu nhìn về phía người Tây Hải cung, cười nói:
- Vì bức ta tới, những ngày này ngược lại cực khổ cho các ngươi.
Xôn xao...
Hai cung một mảnh xôn xao, nếu như nói vừa rồi còn có một chút may mắn, lúc này không thể là may mắn được nữa. Nghệ Phong ra tay như thế nào bọn họ đều xem rành mạch, điều này hoàn toàn là lực lượng của Nghệ Phong.
Nhìn Thánh Cấp bị cắt giống như đậu hũ, trực tiếp vẫn lạc, nguyên một đám hít thật sâu một ngụm lương khí, đây chính là phế nhân theo lời bọn họ nói sao?
Một kiếm dễ dàng chém giết Thánh Cấp, chém giết thoải mái như thế, thấp nhất cũng phải là ngũ giai.
Nghệ Phong vẫn là võ giả ngũ giai sao?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, bọn họ cũng cảm giác thế giới này sắp điên cuồng? Chẳng lẽ kinh mạch của Nghệ Phong đứt đoạn là lừa người trong thiên hạ sao? Chẳng lẽ đây đều là Nghệ Phong diễn trò?
Chỉ là, điều này có thể sao? Trước mặt Triệu lão và Đế lão của Tà Tông và Tiên Phủ, căn bản Nghệ Phong không có khả năng có cơ hội làm bừa. Nhãn lực của bọn hắn, tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.
Chỉ là, hiện tại là chuyện gì xảy ra? Nghệ Phong có lực lượng khủng bố như thế từ bao giờ.
Băng Ngưng cũng sững sờ nhìn Nghệ Phong, nàng đã thực sự cho rằng Nghệ Phong trở thành phế nhân. Chỉ là, giờ phút này hắn lại cường thế ra hiện ở trước mặt nàng, che gió che mưa cho nàng.
- Nguyên lai, hắn một mực không phải là phế nhân.
Trong lòng Băng Ngưng mừng rỡ không thôi, loại vui sướng này so với bất luận chuyện vui gì trước kia đều vui sướng hơn vô số lần.
Nghệ Phong nhìn một đám võ giả bị kinh ngạc đến ngây người, Nghệ Phong đột nhiên nhìn vào một chỗ trong hư không nói:
- Ngươi thật đúng là vô cùng bình tĩnh, ngay cả Thánh Cấp bị ta chém giết cũng không ra tay cứu.