Mị Ảnh

Chương 1635 : Cửu giai đỉnh phong

Ngày đăng: 19:44 20/04/20


 

Nghệ Phong ở lại Tần gia trang dựng không gian truyền tống trận, tất cả mọi người đều là những võ giả cường hãn đến cực điểm, một nhóm người này ra tay, không gian truyền tống trận rất nhanh đã dựng xong.

 

Sau khi dựng xong Nghệ Phong cũng không dừng lại, cùng Yêu Ngọc trở lại Tội Ác Chi Thành dựng điểm truyền tống không gian song song. Đi theo Nghệ Phong trở về Tội Ác Chi Thành còn có Tình Nhi, đối với điều này Lạc Thánh cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể bỏ mặc Tình Nhi đi theo Nghệ Phong. Mà Tần gia trang bởi vì vừa mới chấm dứt đại chiến, lão tổ tông Tần gia trang và Tần Y lưu lại trợ giúp xử lý gia sự, Tần Y chỉ có thể ở lại Tần gia trang.

 

Bất quá Nghệ Phong sắp dựng truyền tống trận thành công, cũng không cần phải lo lắng cho an toàn của Tần Y.

 

Trở lại Tội Ác Chi Thành, Nghệ Phong rất nhanh sẽ dựng xong truyền tống trận.

 

Mà lúc này đại lục lại bởi vì Nghệ Phong mà lật lên một hồi sóng lớn lần nữa. Tin tức Nghệ Phong tiếp được một chiêu của Thiên Thánh, hơn nữa bức Thiên Thánh lui lại ba bước truyền khắp toàn bộ đại lục, tất cả mọi người bị tin tức này chọc rung động đến cực điểm?

 

Điều này đại biểu cái gì? Đại biểu cho Nghệ Phong đã đặt một chân đến tồn tại đỉnh phong nhất?

 

Mà trong tin tức này, tin tức Nghệ Phong tìm được truyền thừa của Thánh chủ đời thứ nhất, hơn nữa có được Tru Tiên Kiếm, càng khiến đại lục thảo luận Nghệ Phong náo nhiệt hơn hẳn một cấp độ.

 

Duới tình huống như thế, thậm chí có người đồn đãi, có Chí Tôn đã họp mặt thảo luận qua chuyện này. Đương nhiên, tin tức này không được chứng thật mà thôi.

 

Mà sau khi Nghệ Phong trở về Tội Ác Chi Thành, sau khi dựng xong truyền tống trận song song, hắn bắt đầu bế quan.

 

Yêu Ngọc tự nhiên biết rõ Nghệ Phong muốn làm gì, hắn cam đoan Tội Ác Chi Thành tuyệt đối sẽ không có việc gì, để cho Nghệ Phong tranh thủ thời gian đi bế quan, điều này khiến Nghệ Phong kinh ngạc không thôi, nghĩ thầm Yêu Ngọc này có phải là quá nóng vội, ước gì hắn lập tức hấp thu toàn bộ truyền thừa.

 

Đương nhiên, đối với cam đoan của Yêu Ngọc, Nghệ Phong không hề nghi ngờ. Có vị kia ở đây, Tội Ác Chi Thành cũng không thể bảo trụ, vậy thì thật sự nói đùa.

 

Đối với việc bế quan, Nghệ Phong đương nhiên cũng có chút cấp bách, Tru Tiên Kiếm đã bại lộ ra ngoài, sợ là Chí Tôn cũng đánh trúng chủ ý tới nó. Tuy lúc này thực lực của Nghệ Phong không tệ, nhưng mà so với Chí Tôn chân chính còn kém hơn không ít, chỉ có điều Chí Tôn muốn giết hắn cũng không phải chuyện dễ dàng, nhưng muốn đánh bại hắn tự nhiên không phải rất khó khăn. Chỉ khi hấp thu truyền thừa, đạt tới cửu giai đỉnh phong, đối mặt Chí Tôn mới chân chính có sức liều mạng.

 

Trong lúc Nghệ Phong bế quan, tranh đấu đại lục không ngừng như trước, Thánh Tông và liên minh Tiên Cảnh đặc biệt yên tĩnh một thời gian ngắn, lúc này tranh đấu trên đại lục không ngừng nổi lên lần nữa. Đương nhiên, so với động tĩnh mà Nguyệt Nghiên và Tần Y gây ra đã nhỏ hơn rất nhiều.

 

Thời gian hai tháng đảo mắt trôi qua, Tội Ác Chi Thành ngược lại giống như là một Thiên đường nhân gian, mặc dù đại lục lung tung không thôi, nhưng mà tòa thành trì này lại duy mỹ như trước.

 
Yêu Thánh nghe Nghệ Phong nói như vậy, hắn cũng không nói tiếp cái gì. Mỗi người đều có phương thức tu luyện thích hợp của mình. Mà tới cấp độ này của Nghệ Phong đã không cần hắn đến chỉ điểm. Hắn nói những điều kia, bất quá là chỉ cho Nghệ Phong một con đường, Nghệ Phong cảm thấy thích hợp hay không thích hợp, điều này đều là lựa chọn của Nghệ Phong.

 

Thân ảnh của Yêu Thánh dần dần dung hợp vào trong hư không, trong chốc lát biến mất không thấy gì nữa. Nghệ Phong nhìn thấy một màn này, cho dù đạt tới cấp độ như hắn cũng cảm giác líu lưỡi không thôi như trước. Thầm nghĩ thực lực của Yêu Thánh này xác thực rất khủng bố.

 

Vừa rồi nếu không phải Yêu Thánh tiết lộ một tia khí tức, hắn thật đúng là không phát hiện được sự hiện hữu của hắn.

 

Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc cười cười nói:

 

- Tần Y đã trở về chưa?

 

Yêu Ngọc gật đầu nói:

 

- Một tháng trước Đại tẩu đã trở lại. Bất quá, hắc hắc...

 

Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc nụ cười cổ quái, không khỏi nghi hoặc hỏi:

 

- Có chuyện gì?

 

- Nguyệt Nghiên và đại tẩu chính là hai hổ. Một núi không thể chứa hai cọp. Mặc dù các nàng không bộc phát đại tranh đấu gì. Nhưng cả hai đều tự chiếm giữ một phương, rất có tư thái cả đời không qua lại với nhau.

 

Yêu Ngọc cười vô cùng tà ác.

 

Nghệ Phong trừng mắt nhìn Yêu Ngọc, lập tức chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, hai nữ nhân điên đảo chúng sinh như vậy, các nàng tâm cao khí ngạo tự nhiên không cần phải nói. Nếu muốn bọn họ ở chung hòa thuận hiển nhiên có chút khó khăn. Bất quá, hiện tại chỉ cần các nàng không nội đấu, Nghệ Phong đã cám ơn trời đất rồi. Về phần các nàng chiến tranh lạnh, vậy hãy để cho các nàng chiến tranh lạnh đi thôi.

 

Chỉ là có một điều mà hai nàng nhất trí chính là, hai nàng đối với con của đối phương đều đối đãi như con của mình, điều này khiến Nghệ Phong nhếch miệng vui vẻ, đồng thời lại cảm thấy hai nàng rất buồn cười. Thật giống như tiểu hài tử nháo loạn.