Mị Ảnh
Chương 1640 : Chiến Hồng Thánh
Ngày đăng: 19:44 20/04/20
Yêu Hậu hạ xuống xa xa, nhìn hai đạo nhân ảnh phía trên hư không. Đặc biệt ánh mắt ngưng tụ trên thân thể hơi có vẻ đơn bạc đằng kia, ánh sáng trong mắt đẹp càng lưu chuyển.
Nghệ Phong nhìn Hồng Thánh trước mắt, tuy chỉ là giao phong ngắn ngủi. Nhưng sự khủng bố của Chí Tôn vẫn cảm thấy cảm thán không thôi, tuy Nghệ Phong đạt tới cấp độ cửu giai đỉnh phong, nhưng so với Chí Tôn còn kém hơn không ít, mà thời điểm lực lượng Ngũ hành của Nghệ Phong hội tụ lại, không gian bốn phía bắt đầu điên cuồng nhúc nhích, trong lúc nhúc nhích đó, từng đạo lực lượng khủng bố oanh kích về phía Nghệ Phong.
Điều này khiến Nghệ Phong kinh ngạc, đồng thời một quyền thẳng tắp oanh kích vào hư không, dưới một đòn tới này, Nghệ Phong bị chấn văng ngược lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
- Không gian thật cứng rắn!
Nghệ Phong kinh hãi nhìn không gian nhúc nhích bốn phía, vừa rồi một quyền của hắn giống như oanh kích trên mặt kim cương, cứng rắn đến mức tận cùng, khiến Nghệ Phong thân là cửu giai đỉnh phong cũng âm thầm kinh hãi.
Hồng Thánh nhìn Nghệ Phong, cười lạnh một tiếng nói:
- Nghệ Phong! Không phải Chí Tôn và Chí Tôn không thể so sánh với nhau. Sở dĩ Chí Tôn được gọi là Chí Tôn, đó là bởi vì hắn có thể khống chế một mảnh thiên địa. Mà hiện tại, vùng thiên địa này chính là ta khống chế.
Trong mắt Hồng Thánh tràn đầy ý khinh thường, trong phiến trời đất này, hắn chính là thần, hắn có thể làm bất luận chuyện gì hắn muốn làm. Nếu không có lực lượng khống chế lực lượng thiên địa, làm sao có thể ngăn cản hắn?
Nghệ Phong nhìn lực lượng khủng bố lan tràn về phía hắn, Nghệ Phong phát hiện mảnh thiên địa này quả nhiên giống như tan ra làm một thể với Hồng Thánh, loại tình huống này khiến Nghệ Phong âm thầm kinh hãi, một người có thể khống chế thiên địa, xác thực có thể coi là tồn tại như thần.
Đương nhiên, coi như là Chí Tôn, khống chế thiên địa cũng bất quá là một khu vực. Cho nên, hắn không thể xưng là thần, chỉ có thể gọi là Chí Tôn.
Thân ảnh của Hồng Thánh cũng giống như vậy, bạo lui ngược lại, tuy thoạt nhìn tốt hơn rất nhiều so với Nghệ Phong, nhưng sắc mặt lại âm trầm lợi hại, ngẫu nhiên rung động cánh tay, nói cho người khác biết hắn tiếp một chiêu này của Nghệ Phong cũng không thoải mái gì.
Yêu Hậu sững sờ nhìn hai người, lại nhìn thoáng qua hắc động cực lớn hiện rõ vẻ tĩnh mịch, trong lòng rung động không thể nói gì, lực lượng như vậy, chỉ cần một tia dư ba cũng có thể hủy diệt nàng dễ dàng.
Theo ánh mắt của Yêu Hậu nhìn kỹ, sau khi hai người phân tách ngắn ngủi, lại lần nữa quấn cùng một chỗ, từng đạo lực lượng khủng bố bạo phát, hai thanh lợi kiếm xẹt qua góc độ quỷ dị không thể tưởng tượng nổi, giao phong cùng một chỗ trên hư không.
Khiến người ta kinh hãi chính là, không hề bộc phát thanh âm khủng bố, tất cả chỉ là sau khi giao phong sẽ bộc phát ra kình khí khủng khiếp và từng dòng xoáy hắc động thật lớn.
Hai đạo thân ảnh nhanh đến không thấy rõ bóng người, chỉ còn lại có hai đạo quang mang lập loè trên không trung. Dãy núi và thảm thực vật phía dưới sớm đã bị phá hủy sạch sẽ, bùn đất bị nhấc lên che kín cả bầu trời, hoàn toàn là cảnh tượng tận thế hiện ra.
Trong khu vực hai người đánh nhau, dư ba kiếm khí đánh ra từng khe vực cực lớn giống như tự nhiên hình thành. Những khe vực này lan tràn khắp khu vực rộng lớn giống như mạng nhện, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Yêu Hậu nhìn hai người phía trên hư không ngươi tới ta lui, ta tới ngươi lui, giao thủ không ngừng, vẫn cho rằng mặc dù Nghệ Phong có tư cách giao thủ với Chí Tôn, nhưng thật không ngờ có thể chiến đấu kịch liệt với Chí Tôn như vậy. Nghệ Phong lúc này, cho dù nói là Chí Tôn cũng không ai dám phản bác!
Chí Tôn a! Trong lòng Yêu Hậu rung động, nàng tự nhiên hiểu rõ từ này đại biểu ý nghĩa gì. Một trận chiến này truyền đi, Nghệ Phong liều mạng không chia trên dưới với đối phương, điều này đủ để khiến người khác đánh đồng hắn với cấp độ Chí Tôn.