Mị Ảnh
Chương 1650 : Chiến Thiên Thánh
Ngày đăng: 19:44 20/04/20
Võ giả trong Thiên Phủ hạo hạo đãng đãng tuôn ra, rút binh khí nhìn chằm chằm đám người Nghệ Phong. Nghệ Phong đối với chút ít võ giả này tự nhiên không có hứng thú, ánh mắt chú ý tới Thiên Thánh cầm đầu đội ngũ đứng phía trên hư không, nhìn Thiên Thánh, khóe miệng Nghệ Phong mang theo tiếu dung nghiền ngẫm.
- Thật không ngờ ta tới nhanh như vậy, đúng không?
Nghệ Phong nhìn Thiên Thánh cười ha ha nói.
Thiên Thánh nhìn thoáng qua quân đội binh lâm dưới thành, lại nhìn thoáng qua Nghệ Phong đứng chắp tay, trong mắt hiện lên một tia âm trầm:
- Xác thực thật không ngờ thực lực của ngươi có thể tăng tới loại tình trạng này. Bất quá, chỉ như vậy ngươi đã vọng tưởng san bằng Thiên Phủ của ta sao?
- Đủ để làm rồi!
Nghệ Phong tự ngạo nói.
Thiên Thánh hừ một tiếng, quay đầu nhìn võ giả Thiên Phủ và Tiên Cảnh sau lưng quát:
- Một tên cũng không để lại, giết toàn bộ.
Nghe được Thiên Thánh ra lệnh, Nghệ Phong cũng không nói gì, đối phương chỉ có thể nói mà thôi, vọng tưởng chém giết toàn bộ một tên cũng không để lại, trừ khi là hắn tự mình ra tay. Chỉ là, chẳng lẽ Nghệ Phong là bài trí sao?
Tần Y nhìn đám võ giả hạo hạo đãng đãng phóng tới trước mặt nàng, khóe miệng mang theo một tia tiếu dung khinh miệt. Từng đạo mệnh lệnh phát ra từ trong miệng nàng, sau đó các đội quân mau chóng lao về đám võ giả Thiên Phủ.
Mặc dù Tần Y không ưa Nguyệt Nghiên, nhưng lại không thể không thừa nhận, sau khi Tiên Cảnh không có Nguyệt Nghiên, hành quân chiến tranh đã xa xa không bằng trước. Đối mặt liên quân của Thiên Phủ và Tiên Cảnh, Tần Y rõ ràng không có hứng thú gì.
Võ giả hai phe trùng kích cùng một chỗ, thanh âm chém giết không ngừng, đánh nhau kịch liệt khàn cả giọng, nguyên một đám võ giả điên cuồng đánh về phía đối phương, quên cả sinh tử. Vô số người đối kích tạo thành sóng xung kích, tuy không khủng bố bằng sóng xung kích của cường giả, nhưng lại khiến người ta có một loại rung động đặc biệt từ thị giác. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thiên Thánh cắn hàm răng nói.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Đa tạ đã khích lệ. Chờ một chút nữa ta sẽ làm ngươi càng phải lau mắt nhìn.
Thiên Thánh hừ một tiếng nói:
- Ngươi khờ dại cho rằng lực lượng mạnh hơn một đường so với ta là có thể đánh bại ta sao. Ta nói cho ngươi biết, Chí Tôn đánh nhau không chỉ là dựa vào lực lượng, còn cần kinh nghiệm. So về điều này, ngươi còn kém xa.
Nghệ Phong nhìn Thiên Thánh, lắc đầu nói:
- Bản thánh từ một phế nhân kinh mạch đều đứt đoạn, đi thẳng đến cấp độ này. Không nói kinh nghiệm chiến đấu vô số, nhưng cũng là một đường đánh giết mà tới. So với tu luyện của các ngươi, bản thánh càng nhiều vài phần hung hiểm. Ngươi không phải muốn so kinh nghiệm sao? Bản Thánh sẽ cho ngươi thỏa mãn. Nhìn xem hơn ba mươi năm ta sống mạnh hơn, hay là mấy vạn năm một lão quái vật sống mạnh hơn.
Nghệ Phong mang theo nụ cười khinh miệt, cánh tay hất lên, một quyền mau chóng oanh kích về phía đối phương.
Thiên Thánh hừ một tiếng, thân ảnh lui ra ngoài, hắn tự nhiên sẽ không bị lời nói của Nghệ Phong giật mà mình. Hắn đứng vững tại vị trí Chí Tôn nhiều năm như vậy còn không thu thập được Nghệ Phong sao?
Bàn tay Thiên Thánh nắm chặt, toàn bộ không gian bắt đầu gia cố điên cuồng, dưới loại gia cố này, Nghệ Phong cảm giác một cổ áp lực lớn lao uy áp hắn, dưới áp lực như vậy, Nghệ Phong giận dữ quát to một tiếng, không gian bộc phát thanh âm vỡ vụn, tựa như thủy tinh công nghiệp vỡ vụn không ngừng
Cùng lúc đó, một đạo long quyển phong trống rỗng xuất hiện trên hư không, mau chóng công kích về phía Thiên Thánh. Long quyển phong bao vây Thiên Thánh, Ngũ hành đại tuần hoàn vờn quanh trong đó, mau chóng tập trung Thiên Thánh, một ít chỗ không gian, tại thời khắc này cư nhiên bị tập trung triệt để.
- Bản thánh nhìn xem ngươi phá một chiêu này của ta như thế nào.