Mị Ảnh

Chương 1681 : Cuối cùng một chọi hai

Ngày đăng: 19:45 20/04/20


 

Linh khí của Kim Thánh lướt qua cánh tay của Nghệ Phong, một vết máu xuất hiện, mà thời điểm linh khí của Kim Thánh chém vào cánh tay Nghệ Phong tạo thành một vết máu, đồng thời không biết chuyện gì, kiếm linh Tru Tiên Kiếm và hồn thể của Nghệ Phong xuất hiện sau lưng Kim Thánh, một kiếm chém vào trên lưng Kim Thánh. Tuy Kim Thánh kịp phản ứng ngăn cản một chút, nhưng một kiếm này vẫn chém trúng lưng hắn, một vết thương cực lớn làm người ta không dám nhìn thẳng xuất hiện trên lưng hắn.

 

Kim Thánh đau đớn hét thảm một tiếng, thân ảnh bạo lui ra ngoài. Nhìn Nghệ Phong một tay che lấy cánh tay, ánh mắt âm lãnh nhìn hắn, trong mắt hắn hoảng sợ vô cùng, thật không ngờ, muốn chém giết Nghệ Phong lại phải trả một cái giá lớn như vậy.

 

Ngũ hành chi lực của Nghệ Phong quấn quanh ở trên cánh tay, vết thương kia có thể dùng tốc độ mà mắt thường nhìn thấy dần dần khép lại, mặc dù không khôi phục toàn bộ, nhưng mà máu đã không chảy ra nữa.

 

- Muốn chém giết bản Thánh, thực lực của ngươi còn kém xa lắm.

 

Nghệ Phong cười lạnh nói.

 

Mấy Chí Tôn nhìn Nghệ Phong lại đả thương một Chí Tôn, tuy hắn cũng đã bị thương, chỉ là vẫn cảm giác không tiếp thụ được như trước.

 

Chỉ là, Nghệ Phong căn bản không có quản tới ánh mắt những Chí Tôn này, ngược lại đấu khí trong cơ thể bạo phát, luân phiên điểm động Tru Tiên Kiếm phía trên hư không.

 

- Bản Thánh cho các ngươi biết một chút, uy lực của Thần khí và Ngũ hành chi lực phối hợp như thế nào. Ngũ hành chi lực, dùng thân bản Thánh, lấy thể Tru Tiên, Vạn Kiếm Quy Tông.

 

Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, khiến các Chí Tôn đều rung động không thôi chính là, trong hư không cư nhiên trống rỗng xuất hiện vô số kiếm quang, những kiếm quang này giống như đúc với Tru Tiên Kiếm. Kiếm quang giống như hạt mưa, trải rộng toàn bộ không gian.

 

- Vạn Kiếm Quy Tông, diệt cho bản Thánh!

 

Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, Tru Tiên Kiếm trong hư không giống như mưa rào truy kích về phía sáu vị Chí Tôn.

 

Sáu vị Chí Tôn nhìn một màn này, trong mắt mang theo kinh hãi, linh khí xuất hiện trong tay, ngăn cản Tru Tiên Kiếm trong hư không không ngừng rơi xuống.

 

Thanh âm va chạm khủng bố không ngừng, toàn bộ không gian chỉ có thể nhìn thấy bóng kiếm đầy trời.

 

Nghệ Phong nhìn các Chí Tôn không ngừng ngăn cản, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh, từng đạo Ngũ hành chi lực từ trong thân thể của hắn đưa ra ngoài, lực lượng Ngũ hành tăng thêm, Tru Tiên Kiếm càng dày đặc.

 

Sáu Chí Tôn dưới tình thế Tru Tiên Kiếm dày đặc này cũng cảm giác đau đầu không dứt, lực lượng mỗi một bóng kiếm này rõ ràng đều không thua thực lực chuẩn Chí Tôn. Bọn họ làm sao cũng không thể tin, tại sao Nghệ Phong có thể thi triển ra một chiêu như vậy.

 

Động tác cả đám không chậm chút nào, linh khí huy vũ, tất cả lợi kiếm đều bị ngăn cản.

 

Nghệ Phong nhìn thấy một màn này, hừ lạnh một tiếng, phẫn nộ quát:

 

- Chuyển!

 
 

Tiên Thánh chậm rãi nói, trong mắt mang theo tiếc hận và kính nể, một đạo máu tươi đánh vào trong thế giới lần nữa, phối hợp với sáu người còn lại, cùng một chỗ đẩy thế giới về phía Nghệ Phong.

 

Dưới lần trùng kích này, nguyên vốn thế giới Thái Cực đã bị tàn phá không chịu nổi, làm sao có thể chịu đựng được lần công kích này, thế giới Thái Cực bị đánh tan, thế giới chi lực oanh kích vào bờ vai Nghệ Phong, mà dưới một oanh này, bả vai của Nghệ Phong giống như đậu hũ, triệt để hóa thành huyết nhục.

 

Sau một kích này, thế giới lại trùng kích tới Nghệ Phong lần nữa, Tru Tiên Kiếm ngăn chặn trước người Nghệ Phong, dưới lần trùng kích này, nó đã ngăn cản hơn phân nửa lực lượng, sau đó thế giới đánh sâu vào người Nghệ Phong, khôi giáp của Tru Tiên Kiếm nứt ra thành mảnh nhỏ, rơi xuống trong nham thạch nóng chảy.

 

Mà Nghệ Phong bị thế giới chi lực này oanh kích, Tru Tiên Kiếm bay vào trong thân thể hắn, một cánh tay khác của Nghệ Phong cũng tán làm huyết nhục. Ánh mắt của Nghệ Phong dần dần ảm đạm xuống, thân thể thẳng tắp rơi từ trên hư không xuống. Cùng Tru Tiên Kiếm rơi vào trong nham thạch nóng cháy.

 

Mọi người nhìn đạo thân ảnh rơi vào trong nham thạch nóng chảy kia, giống như lực lượng bị sử dụng hết, toàn thân đều thư giãn xuống. Thế giới tại thời khắc này cũng tản ra, khóe miệng bọn họ phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt không thôi.

 

Một đám Chí Tôn không lau máu trên khóe miệng, mà nhìn phương hướng Nghệ Phong vừa mới rơi xuống, thi lễ một cái, tuy bọn họ là thế lực đối địch với Nghệ Phong, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của Nghệ Phong đã khuất phục bọn họ. Cho dù là Tiên Thánh, không thừa nhận cũng không được, mình kém Nghệ Phong rất xa. Nếu không nhờ vào sáu Chí Tôn hợp lực, thật sự sẽ bị Nghệ Phong thu thập.

 

Nham thạch nóng chảy phía dưới đã sinh ra sóng nhiệt cuồn cuộn, kình khí phát tán trong hư không, mang theo ý thê lương và bi thiết.

 

Một đám Chí Tôn đều tự nhìn nhau, tiêu hao thọ nguyên khiến bọn họ đều bị thương rất nặng. Một trận chiến này, tuy bọn họ thắng, nhưng cái giá phải trả quá lớn.

 

Dùng lực lượng một người, trọng thương lục đại Chí Tôn. Mặc kệ Nghệ Phong thất bại, nhưng thực lực bực này cũng đủ để cho Nghệ Phong thành một truyền thuyết, một truyền thuyết vượt xa tất cả bọn họ.

 

Tiên Thánh nói ra:

 

- Đi thôi. Một trận chiến này, cái giá phải trả quá lớn.

 

Một câu này khiến năm Chí Tôn trầm mặc. Mà Độc Thánh lại thi lễ một lần nữa nói:

 

- Ma Thánh. Nếu ngươi không mạnh như vậy. Ta nguyện ý trở thành bằng hữu của ngươi. Nhưng thế sự vô thường, mọi việc đều không thể tự theo ý mình. Ngươi lên đường bình an!

 

Nghe được Độc Thánh nói, một đám Chí Tôn rõ ràng trăm miệng một lời hướng lên hư không, nhẹ lẩm bẩm nói:

 

- Lên đường bình an!

 

Nhìn nham thạch nóng chảy cuồn cuộn phía dưới, một đám võ giả không có ai vui mừng, không có ai muốn Tru Tiên Kiếm. Thần khí như vậy, hãy để cho nó cùng nhất đại Chí Tôn vô thượng cùng một chỗ, vĩnh viễn chôn trong nham thạch nóng chảy. Huống chi, nhiệt độ nham thạch nóng chảy như vậy, cho dù bọn họ là Chí Tôn cũng không dám tiến vào trong đó, đây là uy lực thiên địa, bọn họ thân là Chí Tôn, muốn đối mặt uy thế thiên địa, đó chính là muốn chết.

 

Một đám Chí Tôn nhìn thoáng qua địa phương đánh nhau, sau khi hít sâu một hơi, đều tự lách mình rời đi.