Mị Ảnh

Chương 174 : Nhân tình

Ngày đăng: 19:32 20/04/20


 

Bạo Cương tức giận nhìn Nghệ Phong, gân xanh trên tay bạo động, có lẽ có lời nào khó nghe khiến hắn nghĩ muốn xuất thủ đánh Nghệ Phong. Nếu như thực lực toàn thân hắn bị cầm đi, vậy trị liệu ám tật dùng cái rắm ah!

Tử Âm trông thấy dáng vẻ Bạo Cương, sắc mặt nàng liền trắng bệch, lửa giận của Vương Cấp nàng không thể chống đỡ nổi. Tuy rằng chính mình là vương giả thế giới ngầm, thế nhưng trước mặt Vương Cấp cũng không chịu nổi một kích.

Nghệ Phong quay về phía Tử Âm cười cười, cầm đôi tay trắng mịn nhỏ bé khẽ run run an ủi tâm tình nàng. Quay về phế Bạo Cương nói:

- Bạo Cương đại nhân đừng hiểu lầm. Tuy rằng ta thực sự muốn sở hữu thực lực toàn thân của ngài, thế nhưng còn không có cách lấy thực lực trong cơ thể ngài vào cơ thể của ta.

Bạo Cương nghe lời giải thích của Nghệ Phong, hắn nhất thời kinh ngạc, cũng biết chính mình quá kích động, nét mắt già nua của hắn phiếm hồng, nhìn Nghệ Phong nói:

- Không biết tiểu huynh đệ có ý tứ gì?

Tử Âm thấy bầu không khí dịu xuống, lúc này mới nhớ tới Nghệ Phong vừa nãy cầm tay nàng. Tuy rằng biết Nghệ Phong trấn an tâm tình của chính mình, nhưng không kiềm chế nổi khuôn mặt nàng ửng đỏ trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Tuy rằng Nghệ Phong là một thiếu niên, thế nhưng nàng nhiều năm chưa tiếp xúc với nam nhân, tiếp xúc da thịt như vậy cũng coi như hơi vượt mức rồi.

Nghệ Phong kinh ngạc, không ngờ Tử Âm thành thục lại ngây thơ tới tình trạng này. Hắn nhún nhún vai cười nói:

- Tử Âm tỷ, cầm một kim cương tạp cho ta được không?

Tử Âm thấy dáng vẻ Nghệ Phong thong dong, nàng nghĩ chính mình quá để ý. Trên khuôn mặt nàng hiện lên một đảo đỏ ửng, lấy ra một kim cương tạp đưa tặng Nghệ Phong.

Nghệ Phong tiếp nhận, ngược lại đưa Bạo Cương nói:

- Hẳn là người biết giá trị kim cương tạp của phòng bán đấu giá. Cái này ta tặng ngài.

Bạo Cương đứng bất động tại chỗ, hắn quay đầu nhìn về phía Tử Âm. Thấy nàng không ý kiến, trong lòng lại càng nghi hoặc: Rốt cục thân phận của thiếu niên này như thế nào. Ngay cả Tử Âm cũng phải nghe lời hắn.

- Tiểu huynh đệ, ngươi muốn cái gì cứ nói? Bằng không ta thật không dám tiếp nhận.

Bạo Cương quay về phía Nghệ Phong nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nghệ Phong không quan tâm, cười cười nói:

- Ta nói rồi. Ngài có thể vào mắt ta cũng chỉ có thực lực của ngài! Chuyện này là điều duy nhất có thể khiến ta động tâm.

Bạo Cương tựa hồ có chút không rõ ý tứ của Nghệ Phong, nghi hoặc hỏi:
Sau khi Bạo Cương nghe vậy, vô cùng vui mừng:

- Như vậy không thể tốt hơn, ta sẽ về nhà chuẩn bị dược liệu. Đợi y sư đại nhân quang lâm hàn xá!

Nghệ Phong gật gật đầu, thật không ngờ Bạo Cương có thể vội vàng như vậy.

Tử Âm nhìn bóng dáng Bạo Cương rời đi, nàng ngoảnh đầu nhìn Nghệ Phong cười nói:

- Ân tình của một Vương Cấp, giá không thấp!

Nghệ Phong cười cười, nói:

- Giá trị đan dược lục giai cao cấp cũng lớn. Vả lại ta còn cho hắn một kim cương tạp! Hắn như vậy cũng đáng!

Bản thân nàng là chủ phòng bán đấu giá, tự nhiên biết được giá trị của đan dược lục giai cao cấp, thấy Nghệ Phong nói vậy. Nàng cảm thấy yêu của Nghệ Phong quá nhẹ.

Tử Âm trắng mắt liếc nhìn Nghệ Phong:

- Thật không biết tại sao y sư đại nhân kia nghe lời người như vậy. Để ngươi chiếm một lần tiện nghi!

Nghệ Phong cười ha ha:

- Bởi vì ta chính là y sư đại nhân nàng nói!

Tử Âm trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:

- Lăn! Bây giờ ngươi nói khoác càng lúc càng lợi hại. Tại sao ngươi không nói ngươi là cao thủ Tôn Cấp?

Nghệ Phong đảo cặp mắt trắng, nhỏ giọng nói:

- Bản thiếu gia khó được một lần nói thật, tại sao nàng không tin? Xem ra, cần phải sửa đổi thói quen xấu này. Uhm, nhất định phải sửa!