Mị Ảnh
Chương 276 : Dùng độc
Ngày đăng: 19:33 20/04/20
Triệu Hải quay đầu lại, nhìn Tử Âm không nhanh không chậm nói rằng:
- Còn chuyện gì sao?
- Triệu Hải, ngươi không nên cho rằng ta thực sự không dám làm gì ngươi!
Tử Âm trừng mắt lạnh lùng quát, tức giận đến cực điểm, thân thể không ngừng run lên bần bật.
Triệu Hải có chút tham lam đánh giá thân thể hoàn mỹ của Tử Âm, si mê nhưng dùng ngữ khí bất cần đời nói:
- Long đầu, lời ngày của ngươi ta thực sự không rõ, ta đâu có làm sai điều gì đâu? Chỉ cùng mấy phụ nhân chơi chơi vài trò mà thôi, cũng không phải vấn đề gì lớn!
- Ngươi…
Tử Âm tức giận đến mức sắc mặt xanh ngắt, đấu khí trên người cũng hơi có xu hướng bạo động.
- Ha ha, sao Tử Âm tỷ lại phải tức giận đây? Nam nhân mà thôi, háo sắc tuyệt đối không phải là sai. Dù sao đi nữa nhiều nữ nhân như vậy, để ở chỗ này cũng chẳng làm gì, không bằng khiến cho mọi người hưởng thụ một chút!
Nghệ Phong thấy Tử Âm sắp không nhịn được rồi, hắn đành đi trước cầm lấy cánh tay Tử Âm, mỉm cười an ủi nói.
Triệu Hải nhìn thiếu niên chính mình vẫn không hề chú ý đột nhiên mở miệng nói, hắn ngạc nhiên một chút, ánh mắt chuyển hướng đến chỗ Nghệ Phong và Tử Âm nắm tay nhau, khóe miệng nhếch lên một tia khinh thường.
Tử Âm hiển nhiên không thể tức giận được, thế nhưng cũng không nghĩ đến Nghệ Phong sẽ nhúng tay vào.
- Nghệ Phong, ta đến…
Tử Âm vừa nói xong một câu, Nghệ Phong liền cười cười, nắm thật chặt tay Tử Âm, không để ý đến Tử Âm, quay đầu nhìn về phía Triệu Hải.
- Huynh đệ, ngươi nói là đi sao?
Triệu Hải nghe được lời này của Nghệ Phong, nhất thời ngửa mặt cười ha ha, lần thứ hai kiên định cho rằng Nghệ Phong là một vị công tử nhà giàu. Ánh mắt nhìn Tử Âm nhiều thêm một phần khiêu khích! Trong mắt biểu đạt ý tứ là:
- Nhìn, coi như là người ngươi mang theo, cũng đứng về phía ta! Sớm muộn, cái bang hội này cũng sẽ trở thành của ta mà thôi!
Tử Âm cười nhạt nhìn Triệu Hải, trong lòng yên lặng kêu lên một tiếng:
- Loại không biết sống chết!
Quả nhiên, một câu nói tiếp theo khiến cho đám người Triệu Hải biến sắc:
Mọi người ngạc nhiên nhìn một màn này, bình tĩnh nhìn Triệu Hải, lúc này bọn họ mới phát hiện, nắm tay Triệu Hải nguyên bản ngăn lại nắm tay Nghệ Phong, một đạo màu đen đang lan tràn ra, thời gian chỉ trong chốc lát, màu đen này nháy mắt đã lan ra toàn thân.
Những chỗ màu đen đi đến, gân xanh trên người Triệu Hải liền trở nên bạo động, từng đoàn từng đoàn bong ra, nhìn cực kỳ thê thảm!
- A…A….
Một tiếng hét tha thảm chói tai, giống như con kiến bò trên chảo nóng, đau đến mức làm cho người ta kinh hãi vô cùng.
- Ngươi là độc sư?
Thân thể mọi người không nhịn được trở nên run rẩy, cả đám dùng ngón tay chỉ chỉ Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy kinh sợ!
- Hừ…
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, cũng không thèm giải thích nhiều. Lạnh lùng nhìn đám người không bị Tử Âm khống chế, hắn đang suy nghĩ, có nên tiếp tục ra tay một lần nữa?
- Tử Âm! Ngươi thật to gan, cư nhiên dám nhận độc sư làm trợ thủ! Lẽ nào ngươi không biết danh tiếng của độc sư trên đại lục này sao? Lẽ nào ngươi hy vọng bang hội chúng ta bị tất cả các thế lực trên đại lục bao vây càn quét sao?
Rốt cuộc có người kịp thời phản ứng, quay đầu gầm lên chất vấn Tử Âm.
Tử Âm cũng lăng lang nhìn Nghệ Phong, nàng thật không ngờ Nghệ Phong vẫn còn là một độc sư, có thể dễ dàng hạ độc một vị Tướng Cấp như vậy, hiển nhiên trình độ cực kỳ cao.
Thế nhưng, mặc dù Tử Âm kinh ngạc thân phận độc sư của Nghệ Phong, lại cũng không sợ hãi. Bởi vì Nghệ Phong còn có thân phận là Y Sư thất giai, đủ để che đấu hết tất cả mọi thứ.
Tử Âm không thèm đếm xỉa mấy người, mà quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong, đang đợi lời giải thích của hắn.
- Độc sư? Cứ cho là vậy đi! Có điều là trình độ của ta rất thấp! Chỉ có thể dùng để đối phó mấy con tôm cá nho nhỏ mà thôi!
Nghệ Phong không sao cả tự thừa nhận, sau đó ánh mắt trêu chọc nhìn về phía vài người này.
- A….
Triệu Hải đau nhức đến tận cùng, thân thể không ngừng cuồn cuộn lăn lộn, thêm nữa phối hợp dáng tươi cười lạnh lùng của Nghệ Phong, bọn họ cảm giác một cổ lạnh buốt từ dưới chân kéo lên. Mồ hôi lạnh sau lừng không ngừng ứa ra, bước chân không nhịn được run run, hiển nhiên là kinh sợ tới cực điểm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhìn vào điều này cũng có thể nhìn ra, độc sư rốt cuộc để lại cho người đời bóng ma thật lớn.