Mị Ảnh

Chương 314 : Nhịn không được thì đừng nhịn

Ngày đăng: 19:34 20/04/20


 

- Nếu như không còn việc gì, mời ngươi đi đi cho!

Nghệ Phong quay sang lão bộc nói.

Lão bộc cười khổ một tiếng, biết ngày hôm nay mình tốn công vô ích. Lão nhớ tới tất cả những chuyện kinh ngạc mà lão gia nghe được về Nghệ Phong, nhịn không được thở dài một hơi. Hết thảy mọi người đều đã nhìn lầm Nghệ Phong, cho nên mới dẫn đến tình trạng không thể vãn hồi như hiện nay. Chỉ là, không biết khi lão gia nhận được kết quả như vậy, có cảm giác đau xót hay không?

Trong số tất cả các đệ tử của gia tộc, không có bất luận người nào có thể sánh với năng lực của Nghệ Phong.

- Nghệ công tử! Lão bộc xin cáo lui!

Tuy rằng Nghệ Phong hạ lệnh đuổi khách, nhưng lão bộc vẫn rất cung kính, thi lễ với hắn rồi mới ra khỏi phòng.

Tử Âm nhìn lão bộc đi khuất, lúc này mới quay sang Nghệ Phong nói:

- Nghệ Phong! Nếu như ngươi không muốn đối lập cùng Nghệ gia, Tử Bang ta có thể buông tay!

Nghệ Phong nghe câu này, trong lòng bỗng cảm thấy vô cùng ấm áp. Không ngờ Tử Âm vì mình mà mắt cũng không chớp một cái, sẵn sàng buông bỏ Tử Bang.

- Ha ha! Không đưa được Tử Âm tỷ lên ngôi vị Nữ vương, ta sao có thể buông bỏ Tử Bang!

Nghệ Phong cười trả lời Tử Âm.

Tử Âm lắc đầu nói:

- Ta tình nguyện không cần danh hiệu Nữ vương hoa mỹ kia. Chỉ cần có Linh nhi và ngươi ở cùng ta là đủ rồi!

Nghệ Phong nghe Tử Âm nói, trong lòng cũng chợt xúc động:

- Tử Âm tỷ suy nghĩ nhiều quá! Ta và Nghệ gia căn bản không có quan hệ gì. Hơn nữa cùng không phải hoàn toàn vì nàng mà ta đối nghịch với bọn họ. Trên thực tế, ta quả thực không phải đệ tử của Nghệ gia!

Tử Âm nghe Nghệ Phong nói như vậy tựa hồ cũng hiểu rõ, hắn quyết tâm bảo vệ Tử Bang mà đối nghịch với Nghệ gia.
- Đừng!

Tử Âm e thẹn liếc nhìn Nghệ Phong, đẩy tay hắn ra, thanh âm có chút run rẩy nói:

- Đừng như vậy! Ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng. Ta không biết làm như vậy có đúng hay không. Trước tiên đừng như vậy!

Nghệ Phong nghe Tử Âm nói, quay đầu nhìn vào ánh mắt có chút hoảng loạn của nàng, đưa tay ôm nàng vào lòng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tử Âm ngược lại không phản kháng cái ôm này của Nghệ Phong, nép sát vào ngực hắn. Hai người cứ an tĩnh ôm nhau như vậy, truyền hơi ấm cho nhau. Đương nhiên, Tử Âm cũng cảm giác được, vật kia của Nghệ Phong đang chọc chọc vào chỗ nào đó trên cơ thể mình.

Sắc mặt nàng ửng đỏ, trừng mắt liếc Nghệ Phong nói:

- Ngươi lại đang nghĩ cái gì vậy?

- Ta nghĩ chuyện mà bất cứ nam nhân nào ôm Tử Âm tỷ cũng đều nghĩ.

Nghệ Phong cười nói.

- Lăn!

Sắc mặt Tử Âm nóng lên, trừng mắt liếc Nghệ Phong, lập tức lại mềm giọng nói:

- Đừng như vậy, ta sợ ta thực sự nhịn không được!

- Tử Âm tỷ nhịn không được thì đừng nhịn! Dù sao đi nữa, ta tuyệt đối sẽ không để nàng chạy khỏi bàn tay của ta!

Nghệ Phong nhìn Tử Âm nghiêm túc nói.

Tử Âm nghe câu nói bá đạo của Nghệ Phong, cảm giác mình cũng có chút phản ứng. Nàng nép vào trong lòng Nghệ Phong, không dám nói thêm nữa.