Mị Ảnh
Chương 372 : Ta cùng ngươi chơi
Ngày đăng: 19:34 20/04/20
Nghệ Phong thấy đám người Cao Thiên, Cao Không tiến nhập giữa sân, hướng bọn họ quát to:
- Giết không tha!
Một câu nói đầy sát ý, để cho những người này rùng mình:
- Tiểu tử Nghệ Phong này, ngày hôm nay xác định là muốn lấy thủ đoạn tàn nhẫn giết gà dọa khỉ!
Mọi người thấy Nghệ Phong lẳng lặng đứng tại chỗ, ánh mắt cả đám không khỏi có chút kính nể, mặc kệ trận chiến này Nghệ Phong thắng hay bại, thì Nghệ Phong đều để lại cho bọn hắn ấn tượng khắc sâu.
Bá đạo, kiêu ngạo, tất cả đều biểu hiện trực tiếp như vậy. Hoàn toàn là một người điên.
Nào có người ở thời điểm trước khi đánh phủ đệ người khác sớm thông tri, để cho sớm phòng bị. Nghệ Phong làm được! Nào có người đồng thời đối kháng hai đại thế gia, thậm chí hai vị Hoàng tử! Nghệ Phong làm được! Nào có người mang theo mười người, không kiêng nể gì cả tại trước mặt phủ đệ người ta hô to giết không tha. Nghệ Phong như trước làm được.
Này quả thực là miệt thị thế gia, miệt thị Hoàng tử! Mặc kệ Nghệ Phong này chiến như thế nào, người khác cũng không dám làm, hắn làm, cái này để mọi người cố kỵ Nghệ Phong. Dù sao ai cũng không muốn một người điên chạy đến trước gia môn nói giết không tha.
Đối với một người điên kiêu ngạo không gì sánh được, hơn nữa một người điên có đông đảo thủ hạ cao cấp. Không ai nguyện ý trêu chọc!
Chiến đấu trong sân đã tiến nhập cao trào, có Cao Thiên, Cao Không gia nhập, hầu như là tình huống nghiêng về một bên, hai Tướng Cấp, hơn nữa đám người Dạ Quỷ, hầu như là tổ hợp có thể đi ngang đế đô. Đâu phải những cao thủ Sư Cấp này có thể chống đối, mặc dù có chênh lệch nhân số, thế nhưng chung quy đỡ không được cao thủ như vậy công kích!
Mà thời điểm Cao Thiên, Cao Không và đám người Dạ Quỷ hành hạ đến chết những người kia, trên một tàng cây cao, bay xuống hai người, một người một kiếm, đón đỡ Cao Thiên, Cao Không!
Đang...
Thượng Quan Vũ Phượng nhớ kỹ thời điểm mình châm chọc Nghệ Phong từng nói qua, nếu như Nghệ Phong ở học viện Trạm Lam xông ra một phen danh tiếng. Mình sẽ làm nha hoàn cho hắn. Thế nhưng, hiện tại Nghệ Phong không chỉ là ở học viện Trạm Lam là một nhân vật phong vân. Ngay cả ở đế đô cũng đồng dạng cường thế thái quá, trực tiếp đối kháng hai đại thế gia. Nam tử có khí thế như vậy? Đế đô có mấy người?
Thượng Quan Vũ Phượng nhìn Nghệ Phong anh tuấn trầm ổn giữa sân, không có một khí tức ngây ngô như trước, sắc mặt nàng trắng bệch. Đối với người sùng bái cường giả như nàng mà nói, Nghệ Phong không thể nghi ngờ là đang hung hăng tát mặt nàng một cái.
Thượng Quan Vũ Phượng cười khổ, mình đã từng nói làm nô bộc, hiện tại cho dù mình đi đến cửa, người ta cũng sẽ không vì mình mà liếc mắt.
Thượng Quan Vũ Phượng hít sâu một ngụm lương khí, liếc mắt nhìn Nghệ Phong, dẹp loạn nỗi lòng mình một chút.
Nghệ Phong đương nhiên không biết, các đại thế gia đang nhìn hắn, hắn nhìn Bao Đạt, cười nhạt một tiếng, thầm nghĩ:
- Ngươi cho rằng có Nghệ gia cho ngươi chỗ dựa thì ta không làm gì được ngươi sao?
Nghệ Phong nhìn về phía Cao Thiên, Cao Không, nhìn dáng dấp bọn họ chiến ý mười phần, suy nghĩ một chút nên để bọn họ động thủ hay không, nếu Cao Thiên, Cao Không muốn đánh một trận, mình nên cho bọn hắn cơ hội. Nghệ Phong nhìn ra, hai người Cao Thiên, Cao Không chính là một người cuồng chiến.
- Dạ quỷ, phối hợp Cao Thiên, Cao Không, cùng bọn người kia chơi một chút!
- Chơi?
Một từ này, làm cho sắc mặt mọi người co quắp, Tướng Cấp cũng có thể chơi sao?