Mị Ảnh

Chương 396 : Lắm miệng

Ngày đăng: 19:34 20/04/20


 

Hoàng đế Trạm Lam tùy ý a một tiếng, quay đầu hướng Nghệ Phong nói:

- Nghệ Phong, có chuyện như vậy hay không?

Nghệ Phong thấy biểu tình này của Hoàng đế Trạm Lam, trong lòng hắn cười thầm, hắn nhìn Hoàng đế Trạm Lam, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Bệ hạ! Đúng là có chuyện như vậy!

Lời vừa nói ra làm cho tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên, cả đám nghĩ không ra Nghệ Phong lại trả lời sảng khoái như vậy, lại không có sợ hãi như vậy! Lúc này, phe phái hai Hoàng tử cũng nhịn không được nữa, cả đám đi liên trước, yêu cầu trừng phạt Nghệ Phong nghiêm khắc.

- Bệ hạ! Nghệ Phong đây là trong mắt không có bệ hạ, không có đế quốc, nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc!

- Đúng vậy! Bệ hạ! Người như vậy nên xử tử!

- Bệ hạ! Hắn đây là miệt thị pháp luật đế quốc, nhất định không thể buông tha hắn!

...

Các câu chỉ trích liên tục bay vào tai Nghệ Phong, nguyên bản cả đại điện an tĩnh trong nháy mắt ồn ào hẳn lên. Nghệ Phong và Hoàng đế Trạm Lam yên lặng nhìn một màn này, cũng không mở miệng nói. Đồng dạng những trọng thần của triều đình cũng không lên tiếng. Chỉ là ánh mắt ngưng tụ ở trên người Nghệ Phong và Hoàng đế Trạm Lam! Quan sát biến hóa sắc mặt của bọn họ!

Thế nhưng để cho bọn họ thất vọng chính là, trên mặt Nghệ Phong và Hoàng đế Trạm Lam không có chút biến hóa nào! Hoàng đế Trạm Lam là sắc mặt không chút sinh khí, trắng bệch như trước, tựa hồ đối với chuyện này cũng không quá quan tâm.

Mà Nghệ Phong cũng lẳng lặng nhìn một màn này, không ngờ trong mắt có chút châm biếm, phảng phất đây là một vở hài kịch. Nhãn thần châm biếm này, làm cho Nghệ Công và đám người phía sau chủ trì, sắc mặt trông khó coi vô cùng, hắn có lý do gì đi châm chọc người khác?

Hoàng đế Trạm Lam ngáp một cái, rốt cục bị từng đợt tiềng ồn ào này làm cho giật mình tỉnh giấc, hắn nỗ lực ngồi thẳng thân thể, phảng phất tất cả đều rất cật lực, hắn giơ tay lên. Nhất thời, thanh âm phía dưới lập tức an tĩnh trở lại.

Thanh âm của Hoàng đế Trạm Lam rất nhẹ nói:

- Nghệ Phong hầu tước, ngươi đối với chuyện này có muốn giải thích gì không?

Nghệ Phong cười cười, hướng Trạm Lam đang giả chết nói:
Hoàng đế Trạm Lam nhìn trang giấy một lần, trong lòng hắn bội phục thủ đoạn của Nghệ Phong, đồng thời lần thứ hai dùng thanh âm nhỏ xíu của hắn nói:

- Ha ha, nghĩ không ra Nghệ Phong hầu tước và Bao Đạt bá tước còn có tâm như vậy, chỉ bất quá vì mọi người vui một chút mà đập đi một phủ đệ, có phải là giá phải trả quá lớn hay không?

Mọi người nghe Hoàng đế Trạm Lam nói, nhãn thần cả đám nhìn hắn có chút không đồng ý lên, Hoàng đế bệ hạ có phải là hồ đồ rồi không, lý do như vậy cũng tin tưởng?

Đại Hoàng tử, Nhị Hoàng tử cũng cau mày, có phải là phụ hoàng bọn họ sắp chết, nên suy nghĩ không rõ ràng không, không ngờ lý do như vậy hắn cũng tin tưởng? Hay là phụ hoàng đứng ở bên Nghệ Phong.

Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử suy nghĩ một lúc lâu, cũng thật không hiểu phụ hoàng bọn họ có lý do gì đứng ở bên Nghệ Phong!

- Bệ hạ! Nghệ Phong đây là khi quân a!

Rốt cục có một người dưới sự ra hiệu của Nghệ Công, lần thứ hai lên tiếng.

Thế nhưng, hắn nói vừa nói xong. Một thanh âm vang khắp đại điện.

- Lắm miệng!

Mọi người nhìn về phía mặt quan viên kia, cả đám lăng lăng nhìn Nghệ Phong bỗng nhiên xuất thủ.

Trời ạ! Tiểu tử này điên rồi, cư nhiên ở trước mặt bệ hạ động thủ!

Cho dù là Tam Hoàng tử, cũng bị Nghệ Phong dọa sợ, hắn thật không ngờ Nghệ Phong dám ở trong đại điện động thủ.

Tiểu tử này, trên đời còn có chuyện tình gì hắn không dám làm?

Quả nhiên, thời điểm hắn quay đầu xem qua, phát hiện vẻ mặt Hoàng đế Trạm Lam rất khó coi nhìn Nghệ Phong, thậm chí vẻ mặt trắng bệch cũng biến mất!