Mị Ảnh

Chương 444 : Cuối cùng đã đến Tĩnh Vân Tông

Ngày đăng: 19:35 20/04/20


 

Mạc Đương Gia nhìn hai người trước mặt, hắn cảm giác toàn thân hắn đều muốn bốc lửa. Hắn nhớ tới tình cảnh bi thảm của hắn, thấy hai người này tiêu sái tay trong tay, Mạc Đương Gia không thể khống chế được lửa giận trong lòng.

Một lần bao vây tấn công đó, gần như đã hủy diệt gần hết tinh anh của hắn. Trước kia đã bị Nghệ Phong đánh chết hơn phân nửa. Sau đó lại bị Liệt Diễm Thú kia tàn bạo xé nát hơn phân nửa. Hiện tại còn lại mấy cường giả cũng không có người nào không phải trọng thương. Tuy rằng Mạc Đương Gia kinh ngạc khi thấy Nghệ Phong nhảy nhai còn có thể sống sót, nhưng hắn càng muốn làm thịt Nghệ Phong.

- Ai nha, đây không phải đầu lĩnh cường đạo sao? Tay ngươi làm sao vậy? Bị rắn cắn? Chậc chậc, về sau cẩn thận một chút. Ngươi phải biết trong rừng rậm lớn như vậy, rắn trùng nhiều một cách khác thường.

Nghệ Phong tỏ ra rất lo lắng cho Mạc Đương Gia, nhắc nhở.

Mạc Đương Gia nghe Nghệ Phong nói mát, hắn suýt nữa tức giận phát nổ. Hỗn đản này, nếu không phải vì ngươi, chúng ta có thể thành như vậy sao? Toàn bộ đội ngũ tinh anh, lại bị hủy diệt toàn bộ, chỉ bởi vì một mình ngươi.

Mạc Đương Gia cảm thấy đây là chuyện sỉ nhục nhất đối với hắn trong kiếp này, sỉ nhục như vậy, chỉ có thể dùng máu của Nghệ Phong mới có thể rửa sạch. Trước kia Mạc Đương Gia ở trước mặt Long Đầu đều là ngẩng đầu ưỡn ngực. Nhưng hiện tại ngay cả một vài nhân vật nhỏ cũng có thể châm chọc hắn vài ba câu.

Mà đầu sỏ gây nên toàn bộ những chuyện này, lại đang ở ngay trước mắt.

- Ai nha, ngươi trừng mắt nhìn ta làm gì? Ngại quá, bản thiếu gia không biết đã làm gì đắc tội ngươi? Chẳng lẽ bộ dạng ngươi lớn lên quá khó coi, nên ngươi ghen tị với ta sao?

Nghệ Phong nhìn Mạc Đương Gia rất nghi hoặc hỏi.

Mạc Đương Gia hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm chế ý định rút kiếm chém chết Nghệ Phong. Hiện tại, hắn cũng đang bị thương. Hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Hắn lấy một thứ từ trong người ra, thổi mạnh vào nó. Rất nhanh, một âm thanh chói tai vang vọng bên trong dãy núi.

- Nghệ Phong, hắn đang dùng âm thanh thông qua gió để báo tin tức!

Ngu Phi thấy Nghệ Phong không hề có chút động tác, vội nhắc nhở nói.

- Ta biết! Ta đang chờ chính là việc hắn thông báo tin tức!

Nghệ Phong mỉm cười, buông tay Ngu Phi ra, lấy rễ cây Dương Hương Hoa từ trong nhẫn ra chế luyện thứ gì đó. Sau đó, gắn một đường ở phía trước mặt, nhìn Mạc Đương Gia cười ha ha, rồi kéo Ngu Phi bỏ chạy.

Tuy rằng Mạc Đương Gia muốn ngăn cản, nhưng nghĩ tới nụ cười của Nghệ Phong trước khi đi, trong lòng hắn lại cảm thấy sợ hai. Mạc Đương Gia vĩnh viễn quên không được thủ đoạn của Nghệ Phong, nhớ tới bộ dạng những thủ hạ của hắn bị Liệt Diễm Thú xé nát, hắn không nhịn được rùng mình một cái. Chỉ có điều, hắn vĩnh viễn cũng không lý giải được, vì sao hai người nhảy từ trên vách núi đen cao như vậy, còn chưa chết?

...

- Dọc đường đi ngươi rải cái gì?
...

Nghệ Phong nghe mấy lời bàn luận này, hắn cười rất quỷ dị. Thật sự không ngờ được đám người Tư Cương làm việc kiệt xuất như thế. Thật không ngờ, ngay cả dưới chân Tĩnh Vân Tông cũng có người thảo luận về vấn đề này. Chậc chậc, Nghệ Phong cảm thấy hắn đã lợi dụng rất tốt ưu điểm này của đám người Tư Cương.

Ha ha, cũng không biết Tĩnh Vân Tông nghe được mấy tin đồn này sẽ có cảm giác thế nào. Nghệ Phong thật sự rất muốn biết. Hắn nghĩ, hẳn là tiểu ma nữ nhất định sẽ rất hưng phấn. Ha ha!

- Mấy tin tức này là do ngươi truyền ra!

Ngu Phi đang ngồi đối diện với Nghệ Phong đột nhiên nói một câu như vậy.

- Hả? Sao có thể? Bản thiếu gia nào có bản lĩnh lớn như vậy!

Nghệ Phong thề thốt phủ nhận, trong lòng hắn lại kinh ngạc không thôi. Làm sao nữ nhân này biết được?

Ngu Phi nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, Thật lâu sau nàng mới nói:

- Điều này giống tác phong làm việc của ngươi!

Nghệ Phong kinh ngạc, Ngu Phi hiểu hắn như vậy từ khi nào?

- Cái này thật sự không phải ta làm!

Quả thật không phải hắn làm, chỉ là hắn chỉ thị mà thôi. Trong lòng Nghệ Phong thầm cười trộm.

Ngu Phi không nói gì nữa, nàng quét mắt liếc Nghệ Phong một cái nói:

- Đã khuya. Tìm khách điếm ngủ lại một buổi tối! Sau đó ngày mai hãy đi lên Tĩnh Vân Tông!

Nghệ Phong nghe thấy Ngu Phi đột nhiên nói sang chuyện khác, trong lòng Nghệ Phong cảm giác sợ hãi: Nữ nhân này sẽ không thật sự xác định mình làm chuyện này chứ? Nàng thật sự hiểu mình như thế sao?