Mị Ảnh
Chương 463 : Thử xem chẳng phải là sẽ biết sao?
Ngày đăng: 19:35 20/04/20
- Lực lượng Khương Duy Kiệt quá lạnh mẽ, tiện tay một kiếm đã có uy lực đến như vậy. Hẳn là hắn đi theo con đường chủ tu lực lượng!
- Nghệ Phong gặp phải phiền phức rồi, thực lực bản thân hắn vẫn còn quá kém, cộng thêm việc Khương Duy Kiệt chủ tủ lực lượng, thực lực hai người chênh lệch nhau quá xa.
- Đúng vậy! Hơn nữa đã có bài học của Thủy Nhược Vân, nếu Nghệ Phong còn muốn dựa vào tốc độ mang đến bất ngờ cho đối thủ là chuyện vô cùng khó khăn!
- Nghệ Phong không nên tiếp nhận lần khiêu chiến thứ hai! Đừng nói đến chuyện khác, riêng xa luân chiến đã vượt quá sức chịu đựng của hắn rồi!
...
Thanh âm nghị luận cũng không có ảnh hưởng đến hai người, công kích của Khương Duy Kiệt vô cùng trực tiếp, không có chút nào hoa mỹ, hoàn toàn là công kích mang tính thuần lực lượng, trọng kiếm trong tay hắn không phải là bổ thì cũng là chém. Nhưng mà Nghệ Phong hết lần này tới lần khác lại không có biện pháp nào. Công kích đơn giản như thế, trong tay Khương Duy Kiệt lại phát huy ra vạn phần ác liệt, không hề thua kém chút nào so với vũ kỹ cao cấp. Nghệ Phong muốn tìm ra sơ hở trong đòn công kích của đối phương, lại phát hiện tuy rằng tư thế cuả đối phương vô cùng bình thường, nhưng lại khiến cho Nghệ Phong có một loại cảm giác không biết ra tay từ đâu. Phản phác những cú bổ, nhát chém của hắn hoàn toàn hồn nhiên thiên thành!
Trong lòng Nghệ Phong vô cùng kính nể, một người lại có thể phát huy những chiêu thức bình thường đến cấp độ này, điều này khó khăn đến mức nào? Nghệ Phong tự nhận bản thân hắn không làm được!
- Keng...
Nghệ Phong thử công kích một lần về phía Khương Duy Kiệt, Tiêm Hổ Kiếm còn chưa đến trước người hắn, đã bị trọng kiếm của hắn ngăn lại, lực lượng cường đại phản chấn khiến cho Nghệ Phong liên tiếp lùi về phía sau, cánh tay run lẩy bẩy. Khương Duy Kiệt không buông tha cơ hội này, đấu khí bao trùm lên trên thân trọng kiếm, hướng về phía Nghệ Phong quét ngang một cái, nơi trọng kiếm đi qua xuất hiện từng đạo vết nứt không giang, không ngừng truyền ra tiếng kình phong gào thét.
Nghệ Phong sử dụng bộ pháp Mị Ảnh, không ngừng né tránh, chật vật lắm mới có thể tránh được một đòn công kích này.
Khương Duy Kiệt cũng đồng dạng kinh hãi, thực lực tam giai lại có thể phát huy ra lực lượng tới mức này, đây đã là kỳ tích rồi.
Khương Duy Kiệt hít sâu một hơi, rung rung cánh tay. Cho dù đã trải qua rèn luyện, cánh tay của hắn vẫn bị lực phản chấn làm cho run rẩy.
- Đang tiếc, chiêu thức này ngươi không thể thi triển nhiều lần!
Khương Duy Kiệt nhìn Nghệ Phong thản nhiên nói. Tuy rằng hắn không nhìn ra làm cách nào có thể thể ngưng tụ toàn bộ đấu khí vào một điểm, nhưng cũng hiểu được, thi triển một chiêu này, lượng đấu khí tiêu hao là cực kỳ khủng bố. Mạnh thì mạnh, nhưng cuối cùng vẫn không thể thi triển ra được nhiều lần. Không mang lại tính uy hiếp đến hắn. Đúng như Khương Duy Kiệt phỏng đoán, Nghệ Phong chính là dựa vào Ngụy Phệ Châu cùng bộ vũ kỹ Địa giai đặc thù "Dung Hợp" mới có thể tập trung đấu khí lại, bộc phát ra lực lượng cường hãn đến cực điểm, nhưng tiêu hao cũng vô cùng khổng lồ. Lăng Thần Quyết là một công pháp siêu cấp quỷ dị, lực khôi phục cũng khiến cho người ta sợ hãi, nhưng cũng không thể tải nổi tiêu hao lớn đến mức này.
Thế nhưng. Chiêu thức như vậy, thực sự giống như là lời nó của Khương Duy, không có tính uy hiếp đối với hắn hay sao?
- Ta có thể thi triển bao nhiêu lần, ngươi thử xem sẽ chẳng phải là biết hay sao?
Nghệ Phong cười cười, thân ảnh lóe lên, hung hăng đâm thẳng đến con mắt của Khương Duy Kiệt.
- Nguyện phụng bồi!
Khương Duy Kiệt hồi đáp, động tác trên tay không chút nào dừng lại, quét qua Tiêm Hổ Kiếm của Nghệ Phong, mang theo tiếng kình phong gào thét, khiến cho Nghệ Phong vội vàng di chuyển phương hướng, né tránh công kích của hắn, di chuyển mục tiêu đâm thẳng tới bả vai của hắn, ra tay tàn nhẫn đến cực điểm.