Mị Ảnh
Chương 481 : Tao ngộ độc sư
Ngày đăng: 19:35 20/04/20
Nghệ Phong không cần đi xa, chỉ lát sau đã thấy Thiên Nghịch dẫn theo một đám người bao vây lấy một người, người này ăn mặc mười phần lôi thôi, đôi mắt dài nhỏ hẹp, tản ra quang mang thâm độc, thực đúng là khiến cho người ta vừa mới nhìn thấy đã liên tưởng đến dáng dấp của ác nhân, quả nhiên không uổng phí xưng hô Độc sư của hắn. Nghệ Phong đánh giá đám người Thiên Nghịch mang theo chợt kinh ngạc phát hiện ra, thực lực mỗi người trong số đó đều không thấp. Không ngờ độc sư này có vài phần bổn sư, dưới sự vây công của nhiều cường giả đến như vậy, vẫn có thể bình yên vô sự, khó trách Thi Đại Nhi nói Thiên Nghịch gặp phải đại phiền toái.
- Chuyện gì vậy?
Nghệ Phong đi về phía trước, nhìn về phía Thiên Nghịch hỏi. Thiên Nghịch quay đầu nhận ra người tới là Nghệ Phong lúc này mới phất tay ngăn cản thủ hạ xông lên nói.
- Phong thiếu, sao ngươi lại ở chỗ này? Không phải ngươi đi Tĩnh Vân Tông quyết đấu hay sao?
Thiên Nghịch đối với việc này nhớ rất kỹ, nếu không phải có việc bận, hắn cũng sẽ đi xem Nghệ Phong chiến đấu, để xem rốt cục thực lực Nghệ Phong mạnh đến mức nào. Cho tới tận bây giờ, hắn chưa từng thấy qua Nghệ Phong xuất ra toàn lực, trong mắt Thiên Nghịch, Nghệ Phong vô cùng thần bí.
- Xong rồi!
Nghệ Phong cười cười, không ngờ rằng Thiên Nghịch còn chưa biết tin, xem ra trận đại chiến này cũng không lan truyền ra quá xa.
- Ai thắng ai thua?
Thiên Nghịch hỏi.
- Toàn thắng!
Nghệ Phong cười nói. Khuôn mặt lãnh khốc của Thiên Nghịch chợt có chút biến đổi.
- Thực lực truyền nhân Tĩnh Vân Tông rất mạnh?
Thiên Nghịch nói ra.
- Không có? Chẳng lẽ Phong thiếu không chuẩn bị chút nào sao?
Thiên Nghịch hiểu rõ thân phận y sư cao cấp của Nghệ Phong, cũng biết được Nghệ Phong còn là một độc sư, vật như vậy đối với hắn mà nói quả thực không có chút gì trân quý. Quả thực Nghệ Phong có một ít, chỉ là số lượng có hạn, nếu sử dụng để cứu chữa những người này căn bản là không đủ. Hơn nữa những thánh dược giải độc này cũng không phải là dược thủy bình thường, hắn cũng không nỡ mang ra sử dụng.
- Không có thì thôi! Chỉ là bọn hắn muốn khôi phục phải mất thời gian lâu hơn một chút.
Nghệ Phong nói xong, đột nhiên vận chuyển đấu khí, hung hăng nện một quyền lên trên ngực nạn nhân.
Mấy người Thiên Nghịch thấy vậy lập tức biến sắc, một quyền này đánh lên thân thể, còn không trọng thương hay sao? Ngươi đang cứu người hay giết người vậy?
Lão nhân lôi thôi thấy được một này, đồng dạng cũng biến sắc, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Phốc phốc.
Người trúng độc phun ra một búng máu đen, Nghệ Phong vội vàng lách mình né tránh. Đồng thời toàn bộ kim châm cắm trên người nạn nhân đã đâm sâu vào trong thân thể. Cảnh tượng này khiến cho đám người Thiên Nghịch hít sâu một hơi khí lạnh, kim châm dài như vậy, đâm sâu vào trong thân thể sẽ không xảy ra việc gì chứ? Tuy rằng Thiên Nghịch cảm thấy sợ hãi, nhưng vẫn không lên tiếng, hắn biết rõ trình độ của Nghệ Phong, tuy rằng cảnh tượng có chút khủng bố, nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng.
Nghệ Phong chứng kiến nạn nhân đã chảy ra huyết dịch màu đen không sai biệt lắm, một lần nữa vận chuyển đấu khí dồn lên trên bàn tay. Một tay giữ chặt lấy thân thể nạn nhân, tay còn lại vỗ thẳng lên trên lưng của hắn. Toàn bộ kim châm vốn đã đâm sâu vào trong cơ thể lập tức bị bức ra toàn bộ, bắn ra đâm thẳng xuống mặt đất. Kim châm đã hoàn toàn biến thành màu đen. Chứng kiến cảnh này, mọi người không nhịn được hít sâu một hơi khí lạnh.
Nghệ Phong một lần nữa vạch 1 vết trên ngón tay nạn nhân, nhìn thấy máu chảy ra đã biến thành màu hồng, lúc này mới thở phào một hơi.