Mị Ảnh
Chương 557 : Giết giết giết
Ngày đăng: 19:36 20/04/20
- Độc Sư ác độc? Hắc hắc, bản thiếu chính là ác độc, ngươi có thể làm gì được ta? Ngươi cắn ta?
Nghệ Phong cười hì hì nhìn Hôi Từ, trên mặt tràn đầy đùa cợt.
- Hừ!
Hôi Từ hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía đệ tử Kim Ưng Tông, nói với bọn họ:
- Các ngươi thấy thế nào?
- Trưởng lão! Dường như đấu khí của chúng ta bị trói buộc. Thực lực phát huy không được ba thành.
Một người hút vào khói lam, điều tra biến chuyển trong cơ thể xong liền hô lớn.
- Thực lực của chúng ta cũng có chút ngưng lại, sợ là chỉ có thể phát huy ra tám phần mười thực lực!
Có một hộ pháp bỗng nhiên nói.
Hôi Từ hít thật sâu một hơi, thật không ngờ độc này có hiệu quả tới mức này, vốn tưởng rằng thực lực của Nghệ Phong mạnh mẽ như vậy, hiểu biết về Độc Thuật cũng có hạn, phối tri độc dược sẽ không ra gì, huống chi độc khí lan tỏa ra nhiều trong không khí, nhất định càng suy giảm rất nhiều. Thế nhưng không nghĩ tới cư nhiên còn có tác dụng với Tướng Cấp.
Hôi Từ lại cũng không biết, đáy lòng Nghệ Phong đang rất hối hận, lần trước dùng gần hết độc dược trong luyện ngục, sau này lại không đi luyện chế. Bằng không độc dược ngay cả Tuyết Ma Hổ đều có tác dụng, giết những người này không phải chỉ là chút chuyện nhỏ?
Hôi Từ quan sát bốn phía một phen, phát hiện người không trúng độc chỉ có khoảng gần hai phần. Hắn không nhịn được nổi giận, thảo nào vừa rồi đối phương càn rỡ xuất hiện trước mặt bọn họ như vậy. Hóa ra người này vốn đã sớm có kế hoạch, chỉ chờ chính mình nhảy vào bên trong. Hôi Từ không khỏi nghĩ chính mình thật ngốc.
Bất quá, thấy những đệ tử này chỉ bị trói buộc thực lực, điều này để cho hắn thở dài một hơi. Chỉ cần không chết người, một chút độc nho nhỏ tóm lại có thể giải được.
- Hộ pháp, động thủ!
Hôi Từ quát một tiếng, hắn dẫn đầu đạp về phía trước một bước. Trong mắt tràn đầy ánh sáng dữ tợn, trong lòng quyết định, không kể trả giá như thế nào đều muốn giải quyết Nghệ Phong. Nếu các đệ tử không giúp đỡ được, nhưng có thêm những hộ pháp thực lực cường đại không kém liên thủ với hắn, đồng dạng có thể giải quyết tốt Nghệ Phong.
Hôi Từ và hộ pháp liếc mắt nhìn nhau, tiếp tục quơ lên binh khí bổ về phía Nghệ Phong.
- Hừ!
Nghệ Phong châm chọc một tiếng, thân ảnh biến mất, lưu lại một đạo tàn ảnh bị bọn họ bổ nát.
- Các ngươi không thể làm gì được bản thiếu!
Vẻ mặt Nghệ Phong đùa cợt.
- Ngươi cũng không thể tiếp tục giết được người của chúng ta!
Hôi Từ đồng dạng nhìn Nghệ Phong.
- Thật không? Vậy thì thử xem sao!
Nghệ Phong nhìn đệ tử được đám người Hôi Từ bảo vệ đằng sau, trong lòng cười nhạt, ngươi có thể bảo vệ được sao?
Nói xong, Nghệ Phong từ trong giới chỉ lấy ra một cây kim chân, sau đó lại từ lấy ra một cái bình nhỏ từ trong giới chỉ. Mở nắp bình, đổ dịch thể đen xì xì vào kim châm.
- Không biết bình độc dược này của bản thiếu, các ngươi có thể ngăn cản hay không?
Nghệ Phong nhìn đám người Hôi Từ nhàn nhạt nói, hắn thực sự muốn nhìn, đám người Hôi Từ làm sao bảo vệ được đệ tử Kim Ưng Tông của bọn hắn.
Hôi Từ thấy dịch thể kia vừa rơi xuống mặt đất, trong nháy mắt toát ra khói đen, cả đám trong lòng bắt đầu hoảng sợ.