Mị Ảnh

Chương 579 : Võ đài

Ngày đăng: 19:36 20/04/20


 

Nghệ Lưu dường như cũng biết không thể thuyết phục Nghệ Phong quay về gặp Nghệ Khải Mạc, hắn đơn giản cũng không quản nữa, chuyện giữa hai bọn họ để mặc bọn họ tự mình giải quyết đi. Điều hắn muốn làm chỉ là truyền lại ý của hai bên cho nhau nghe mà thôi. Nghệ Lưu nghĩ thông thoáng, cũng không tốt tiếp tục ngồi vào vị trí của chanh ban, đi về chính lớp của hắn.

Chính như Hạ Chỉ Mộng nghĩ như vậy, kế tiếp Nghệ Phong còn đánh hai trận. Chỉ là hai trận kế tiếp lại để Nghệ Phong cười khổ không thôi. Hắn thậm chí ngay cả cơ hôi ra tay cũng không có.

Trận thứ hai vừa lên đài, đối thủ đã quay về phía hắn cung kính hô một tiếng " Phong thiếu", sau đó chủ động nhảy xuống đài cao, ngay cả Nghệ Phong còn không kịp phản ứng qua. Một màn này, để tất cả mọi người nhìn sửng sờ. Không rõ người này vì sao lại cung kính như vậy đối với Nghệ Phong, cho dù kính nể thực lực của Nghệ Phong, cũng không cần phải làm như vậy mới đúng.

Chỉ có Nghệ Phong sau khi hết sửng sờ, mới nhận ra đây là một trong những học viên mà Nguyên Trực mời chào đến Kim Lâu. Cũng khó trách hắn tôn kính mình như vậy! Kết quả là, trận thứ hai Nghệ Phong cứ như vậy đã thắng.

Mà trận thi đấu thứ ba của Nghệ Phong, càng làm cho Nghệ Phong cười khổ không được. Đi lên chính là một người tiểu nữ nhân, dáng vẻ thanh tú mỹ lệ. Nàng vừa lên đài Nghệ Phong đã nghĩ hắn không có ý tứ ra tay, nữ hài tươi ngon mọng nước như vậy, nếu không may làm bị thương, đây thực sự là một loại tội lỗi.

Ngay lúc Nghệ Phong nghĩ hắn nên làm cách nào để thắng đẹp tiểu cô nương này, gò má tiểu cô nương này cư nhiên ửng hồng, từ trong lòng móc ra một quyển vở, đưa cho Nghệ Phong muốn hắn ký tên.

Lúc đó Nghệ Phong khóc rồi, hắn thật không ngờ có người xinh đẹp như vậy yêu quý mình. Thầm nghĩ hắn có nên đưa cái khố hắn đang mặc cho tiểu nữ nhân này. Bất quá đây là đài luận võ, tự nhiên xông lên đòi mình ký tên rốt cuộc là chuyện gì đây?

Dưới tình huống Nghệ Phong dở khóc dở cười, ký trên hơn mười một trang. Tiểu nữ nhân kia cư nhiên còn cảm thấy chưa đủ, quay người lại muốn Nghệ Phong ký thêm lên áo khoác của nàng. Nghệ Phong ký thêm mấy chữ như gà bới, lúc này tiểu nữ nhân cư nhiên xông lên. Lấy thế sét đánh lúc Nghệ Phong chưa kịp định thần, sắc mặt nóng như lửa hôn lên mặt Nghệ Phong một cái. Lưu lại một dấu son môi, sau đó xấu hổ chạy xuống đài.

Trận chiến thứ ba của Nghệ Phong, dưới mỹ sắc của hắn, chiến thắng dễ dàng như vậy.

Nghệ Phong cảm giác trên mặt mình, không nhịn được mắng to nói:

- Ta thảo… Cư nhiên bị người ta cưỡng hôn!

Nghệ Phong thật không ngờ học viên phong vân nổi tiếng như vậy, cư nhiên thực sự có nữ hài tử đưa thân lại đây, đáy lòng Nghệ Phong suy đoán, rốt cuộc đám người Băng Hồn bị bao nhiêu nữ nhân cưỡng hôn rồi.
Chỉ bất quá, Nghệ Phong làm người thứ nhất đưa ra phương thức thi đấu lôi đài, hắn nhất định cũng là người thứ nhất lên đài. Nếu như thực sự tất cả học viên dùng xa luân chiến đối phó hắn. Hắn có thể chống lại sao? Lẽ nào hắn thực sự có một cách tự tin như vậy?

Cũng không mất quá nhiều thời gian, người kia chạy đi hỏi viện trưởng đã trở lại, tuyên bố lời nói của Trạm Lam viện trưởng:

- Viện trưởng hạ lệnh, luận võ năm nay căn cứ theo quy định cũ tiến hành. Chỉ là, tăng thêm thi đấu lôi đài. Chỉ cần có thể thắng liên tiếp ba mươi trận, hoặc là không còn học viên nào dám lên lôi đài thi đấu. Trực tiếp tấn cấp học viên Bạch Kim. Cũng có thể không tham gia mười ngày đấu loại!

Một câu nói, nhất thời để mọi người hưng phấn lên. Tuy rằng thắng liên tiếp ba mươi trận rất khó khăn. Chỉ là càng khó khăn không phải càng có thể kích phát nhiệt huyết trong lòng mọi người sao?

Nghệ Phong nghe được tin tức này, hắn không khỏi sửng sốt. Tuy rằng nghĩ đến Trạm Lam viện trưởng cũng đồng ý, thế nhưng không nghĩ tới hắn dễ dàng như vậy, một chút đã định ra quy tắc rồi.

Ba mươi trận xa luân chiến, là một loại khiêu chiến rất lớn. Người có thể thắng liên tiếp ba mươi trận xa luân chiến, nghĩ đến tiến vào top 20 chắc chắn không có một điểm vấn đề nào.

- Nghệ Phong! Viện trưởng chỉ đích danh ngươi, ngươi phải thắng một trăm trận hoặc là không có ai lên lôi đài mới tính thông qua!

Ngươi đưa tin tức kia quay sang nói với Nghệ Phong.

- Xoạt, rầm…

Dưới chân Nghệ Phong đứng không vững, mạnh mẽ té ngã xuống đất.

- Ta kháo, một trăm trận? Sao ngươi không nói ta chết luôn đi!