Mị Ảnh
Chương 586 : Tin tức Hồn Ấn Đỉnh (2)
Ngày đăng: 19:36 20/04/20
Diệp phụ nghe thấy âm thanh càn rỡ đó, sắc mặt mạnh mẽ biến đổi, khuôn mặt trầm ổn cũng trở nên khó coi. Hiển nhiên Diệp phụ cũng không phải người sợ phiền phức, hắn nắm chặt tay đứng dậy, quay sang nói với Diệp Hi và Nghệ Phong:
- Diệp Hi, Nghệ Phong, các ngươi đứng ở trong nhà đừng đi ra ngoài!
- Cha! Con…
Diệp Hi muốn nói gì, lại bị Diệp phụ trầm giọng cắt dứt.
- Con đứng ở trong nhà, không được đi ra!
Diệp phụ rõ ràng tính nết của Triệu lão bản, hắn vẫn có chủ ý muốn chiếm lấy nữ nhi của mình, nào dám để Diệp Hi đối mặt hắn.
Nghệ Phong thấy ánh mắt Diệp Hi hướng về mình cầu xin, hắn bất đắc dĩ nhún nhún vai, quay sang nói với Diệp phụ:
- Diệp bá phụ, ta cùng Diệp Hi và bá phụ đi ra xem sao! Yên tâm, không có việc gì hết!
Diệp phụ vừa định cự tuyệt, bất quá nhìn bộ dạng phong khinh vân đạm của Nghệ Phong. Bình tĩnh liếc mắt nhìn Nghệ Phong một lúc, rốt cuộc hắn gật đầu. Diệp Hi thấy Diệp phụ gật đầu, nàng mới thở dài một hơi. Nàng biết thực lực của Nghệ Phong, Triệu lão đại trong mắt hắn cũng không là gì.
Nghệ Phong đi theo phía sau Diệp phụ, vừa ra khỏi cửa đã thấy một người nam tử trên mặt mang theo một vết sẹo dữ tợn đứng ở đó, trên người lộ ra khí tức hung tàn. Vừa nhìn chỉ biết đây là người thủ đoạn độc ác, nếu như Nghệ Phong không tới kịp, một nhà Diệp Hi gặp phải hắn thật đúng là phiền phức.
Triệu lão đại thấy Diệp phụ đi ra, vừa định quát mắng, bất quá khi nhìn thấy Diệp Hi đi theo phía sau Diệp phụ, trong mắt lập tức bộc phát ra lửa nóng và ánh sáng tham lam, âm thanh chuẩn bị quát mắng cũng nuốt xuống. Hắn dùng âm thanh mà hắn tự cho là hiền lành nhất quay sang cười nói với Diệp Hi:
- Diệp Hi chất nữ! Trở về sao không qua chỗ thúc thúc chơi một chút?
Trên khuôn mặt tuyệt mĩ của Diệp Hi hiện lên vẻ buồn nôn, quay đầu sang một bên, nhìn cũng không thèm nhìn người này liếc mắt.
Triệu lão đại nhất thời cảm giác hắn đã bị sỉ nhục, quay sang quát lên với Diệp phụ:
- Diệp Cương, thời gian ba ngày đã tới rồi. Ngươi suy nghĩ thế nào? Nếu như lần này ngươi không giao ra, đừng trách ta không để ý đến tình cảm.
Trên mặt Diệp phụ lộ ra lửa giận, quay sang hừ một tiếng nói với Triệu lão đại:
- Muốn chết? Ha ha, toàn bộ đế đô dám nói chuyện như vậy cũng không nhiều! Ngươi có muốn thử xem một chút hay không?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn Triệu lão đại, trong mắt có dáng tươi cười nghiền ngẫm.
Triệu lão đại nghe được Nghệ Phong nói, ngược lại trở nên cảnh giác. Hắn không sợ chọc người, chỉ sợ chọc phải người có hậu trường. Cho nên suốt đời hắn cẩn thận từng li từng tí, mặc dù thủ đoạn độc ác, thế nhưng vẫn sống tốt cho tới bây giờ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chỉ là, triệu lão đại nhìn Diệp phụ hai bên, tia lo lắng trong lòng kia cũng không còn nữa. Diệp gia bình dân như vậy, làm sao có thể có thân thích là người đại phú đại quý, nếu như có, trước đây vì sao không mời ra ngoài. Có thân thích đại phú đại quý, hắn còn có thể ở lại khu bình dân sao?
Nghĩ vậy, ngược lại Triệu lão đại khẳng định Nghệ Phong đang lừa hắn. Thế nhưng hắn vẫn cẩn thận nói:
- Hừ lẽ nào ngươi còn có thể đối nghịch cùng Tử Bang ta hay sao?
Diệp phụ nghe được cái tên Tử Bang này, trái tim hắn nhảy mạnh vài cái. Đừng nói cái nhà nho nhỏ của hắn không thể trêu vào Tử Bang, coi như đại gia tộc bình thường, cũng không dám đơn giản trêu chọc.
- Tử Bang?
Nghệ Phong bật cười, nhìn Triệu lão đại nói:
- Ngươi có thể đại biểu Tử Bang sao?
- Ta là một quản sự phía dưới Tử Bang. Ngươi nó ta có thể đại biểu Tử Bang hay không?
Triệu lão đại có chút kiêu ngạo nói, thấy Nghệ Phong hỏi như vậy, hắn còn tưởng rằng Nghệ Phong sợ Tử Bang.
- Một người quản sự?
Nghệ Phong ngạc nhiên, hắn còn thật không biết quản sự địa vị thuộc về tầng lớp gì ở Tử Bang, chỉ là hắn chưa từng nghe qua, nghĩ đến cũng không phải chức danh gì quan trọng lắm.