Mị Ảnh
Chương 635 : Hoàng hậu Liễu Mộng Nhiên?
Ngày đăng: 19:36 20/04/20
- Mộng nhiên! Nàng đi lên ngồi với ta!
Nghệ Phong hướng Liễu Mộng Nhiên ngồi ở phía dưới chủ tịch nói, ánh mắt cũng chú ý tới lão nhân bên người Liễu Mộng Nhiên, già vẫn tráng kiện, tinh thần chấn hưng, nghĩ hẳn đây là gia chủ Lý gia.
Lúc này Liễu Mộng Nhiên cũng dại ra, cho dù là mỗi ngày nàng vui đùa với Nghệ Phong, cũng chưa từng nghĩ tới Nghệ Phong sẽ có thân phận sánh ngang đế vương. Thẳng đến khi nghe được Nghệ Phong gọi mình, lúc này nàng mới phản ứng lại, sắc mặt đỏ bừng. Trong lòng lại có phần kinh hỉ nhàn nhạt. Bất luận một nữ tử nào, có thể ngồi trên vị trí kia, vị trí có thể sánh ngang hoàng hậu, tâm hư vinh chung quy phải nhận được thỏa mãn. Mặc dù Liễu Mộng Nhiên cũng không có nhiều tâm hư vinh lắm.
Liễu Mộng Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua gia gia nàng, thấy gia gia nàng cười cười, làm như không thấy. Nàng biết gia gia là muốn chính nàng tự lựa chọn. Thế nhưng Liễu Mộng Nhiên còn muốn lựa chọn sao?
Nghệ Phong thấy Liễu Mộng Nhiên có chút e thẹn đi tới trước mặt hắn, hắn tự mình đứng dậy dìu Liễu Mộng Nhiên kéo đến bên người, cùng nàng ngồi xuống.
Tất cả nữ tử nhìn Liễu Mộng Nhiên ngồi bên người Nghệ Phong, e thẹn y như chú chim nhỏ, trong ánh mắt cả đám tràn đầy ước ao và đố kị, cho dù là Bạch Hàn Tuyết, trong mắt cũng hiện lên một tia khác thường.
Mà Thượng Quan Vũ Phượng lúc này, sắc mặt càng một mảnh trắng bệch. Vị trí này, nguyên bản là thuộc về nàng. Một vị trí nguyên bản có thể sánh ngang với hoàng hậu tôn quý!
Nhớ tới thành tựu lúc này của Nghệ Phong, nhớ tới chiến tích bản thân Nghệ Phong chiến tứ Vương, Thượng Quan Vũ Phượng cảm giác trái tim bị cắt đau lợi hại. Đồng dạng có sắc mặt như vậy chính là Nghệ Công, hai tay hắn siết chặt, trên nắm tay tràn đầy gân xanh. Đây nguyên bản là đệ tử của gia tộc hắn a.
Mọi người hít sâu một hơi, thế nhưng như trước không thể dẹp loạn kinh hãi trong lòng.
Tử Âm nhìn Liễu Mộng Nhiên, trong lòng cũng có một tia vui mừng. Liễu Mộng Nhiên được các nàng trìu mến, tuy rằng Liễu Mộng Nhiên vẫn tự cho mình là thị nữ. Thế nhưng Tử Âm rất minh bạch, Nghệ Phong thương yêu nàng tuyệt đối không ít, thế nhưng lại thật không ngờ Nghệ Phong để Liễu Mộng Nhiên ngồi lên vị trí như vậy, thậm chí so với nàng còn muốn tôn quý hơn vài phần.
Điệp Vận Du nhìn Liễu Mộng Nhiên ngẩn người, nhìn nữ nhân nhu thuận e thẹn như nước trước mặt, nàng cư nhiên không khỏi có một tia ghen tuông. Điều này làm cho Điệp Vận Du cảm thấy kinh ngạc, trên đời lại có nữ tử chỉ cần nhìn thoáng qua, lại để nhân tâm sinh trìu mến sao?
Thấy Liễu Mộng Nhiên, Điệp Vận Du lại không khỏi nhớ tới Khinh Nhu. Tiểu công chúa kia tựa hồ giống như Liễu Mộng Nhiên, chỉ bất quá một người nhã nhặn lịch sự, một người càng thêm mềm mại.
Điệp Vận Du hít sâu một hơi, bài trừ những tia khác thường ra ngoài, nhãn thần không để lại vết tích liếc mắt nhìn Nghệ Phong.
- Bệ hạ sao lại nói vậy, ta chỉ là hưởng phúc của tổ tông tông môn, lúc này mới có thân phận này, nếu như không có bọn họ làm ra uy danh, ta cái gì cũng không có, nếu bệ hạ nguyện ý, thậm chí có thể nháy mắt lấy mạng của ta!
Nghệ Phong tùy ý nói.
Hoàng đế Trạm Lam cười ha ha nói:
- Đế quân nói đùa, lấy thực lực một người chiến tứ Vương của ngươi. Trẫm bội phục vạn phần!
Mọi người nghe Nghệ Phong và hoàng đế Trạm Lam nói chuyện, cả đám mơ mơ màng màng, không rõ có ý tứ gì. Thế nhưng câu nói cuối cùng của hoàng đế Trạm Lam, lại để mọi người trừng to mắt nhìn Nghệ Phong.
- Một người chiến tứ Vương?
Trong lòng mọi người lần thứ hai nổi sóng to gió lớn, đặc biệt hai vị hoàng tử, sức chiến đấu của Nghệ Phong kinh khủng như vậy, đối với bọn họ mà nói là uy hiếp cường đại cỡ nào.
Nhãn thần mọi người nhìn Nghệ Phong bắt đầu khác nhau, nếu như mới vừa rồi là thân phận đế quân mạc danh kỳ diệu của Nghệ Phong để cho bọn họ kính nể mà nói, vậy hiện tại là thực lực để cho bọn họ kính nể. Một Vương cấp tuổi còn trẻ như vậy, còn là một người chiến tứ Vương, đại lục quả thực rất khó thấy!
Đương nhiên, nếu như bọn hắn biết Nghệ Phong chỉ là một Tướng giai, sợ là sẽ càng thêm kinh sợ.
Đối với điểm ấy, hoàng đế Trạm Lam cũng cảm thụ qua, khi hắn nghe được Tôn lão nói Nghệ Phong lấy Tướng giai chiến bốn Vương cấp. Hắn quyết định một là diệt trừ Nghệ Phong, hai chính là mượn hơi Nghệ Phong.
Đương nhiên chuyện tình diệt trừ Nghệ Phong, hoàng đế Trạm Lam mặc dù rất muốn làm, thế nhưng cũng không dám làm. Nên hoàng đế Trạm Lam mới để thân phận đế vương của Nghệ Phong ra ánh sáng.