Mị Ảnh

Chương 637 : Ngu Phi đến

Ngày đăng: 19:36 20/04/20


 

- Bệ hạ nói ta có chút không hiểu!

Nghệ Phong nhìn hoàng đế Trạm Lam cười nói.

Hoàng đế Trạm Lam có chút bất đắc dĩ cười khổ nói:

- Trên đời chung quy không có tận thiện tận mỹ gì đó, tuy rằng loại độc này cực kỳ bí ẩn, coi như là Y Sư bát giai cũng không nhất định phát giác được. Thế nhưng điểm yếu duy nhất chính là, đối với người có thực lực trên Tướng giai không có tác dụng.

Nghệ Phong nghe được hoàng đế Trạm Lam nói, hơi ngẩn người, không khỏi lại buồn cười:

- Nếu như đối với Tướng giai vô dụng, vậy bệ hạ tốn nhiều khí lực, bố trí thế cục lớn như vậy để những người kia trúng độc là vì sao?

- Ngươi nhìn trong toàn bộ yến hội, đạt được thực lực Tướng giai có bao nhiêu người?

Hoàng đế Trạm Lam nhàn nhạt nói.

Nghệ Phong nghe hoàng đế Trạm Lam nói, không khỏi ngẩn người. Xác thực không sai, toàn bộ yến hội người đạt được Tướng giai rất ít. Chỉ cần có thể khống chế thế lực những người không đạt được Tướng giai, kia cũng là cực kỳ kinh khủng. Có thể những thế lực này không phải quá cường đại, thế nhưng tích tiểu thành đại. Coi như là Nghệ Phong hắn cũng tránh mũi nhọn.

- Bệ hạ làm như vậy, lý do là gì?

Nghệ Phong rất không hiểu hoàng đế Trạm Lam cử động như vậy, mục đích cuối cùng là gì.

- Trẫm chỉ là không muốn sau khi trẫm mất, đế quốc Trạm Lam sụp đổ. Trẫm muốn là một Trạm Lam đế quốc phồn vinh đời đời.

Hoàng đế Trạm Lam kiên định nói, trong thanh âm cư nhiên có uy nghiêm lớn lao.

Nghệ Phong nghe hoàng đế Trạm Lam nói, tựa hồ có chút minh bạch mục đích của hắn. Hiện tại hai Hoàng tử đấu đá khó phân, hoàng đế Trạm Lam sống còn có thể ngăn chặn bọn họ, thế nhưng hắn vừa chết thì sao? Toàn bộ đế quốc còn không sôi trào mới lạ?

Hai người tranh quyền đoạt lợi cũng không phải một hai ngày, làm cho hoàng đế Trạm Lam đau đầu chính là, thế lực hai người này đều tương xứng. Lúc này Hoàng đế Trạm Lam mới bày ra bố cục như vậy, để thế lực các thủ lĩnh trên mặt bàn đế đô trúng độc. Này cũng là vì nắm bọn họ trong tay. Đến lúc đó hắn tuyển ra Thái tử, để những người này toàn bộ chuyển dời đến Thái tử. Có thể khống chế những người này, vậy tuyệt đối có thể ở thế thượng phong, cũng không cần lo lắng toàn bộ đế quốc sụp đổ.

Nghệ Phong liếc mắt nhìn hoàng đế Trạm Lam, biết mạng hoàng đế Trạm Lam không còn nhiều lắm. Thế nhưng trước khi chết còn bố cục như vậy, chỉ là vì tiền đồ Trạm Lam đế quốc, cho dù là Nghệ Phong cũng nhịn không được nổi lên tâm kính nể đối với hoàng đế Trạm Lam, người trước mặt là một đế vương chân chính, hắn suốt đời cống hiến cho Trạm Lam đế quốc, cho dù trước khi chết cũng vì nó mà an bài.

- Lòng dạ bệ hạ thật bao la.

Nghệ Phong nhìn hoàng đế Trạm Lam nói:
- Bệ hạ nói đùa, ta làm sao có thể đoạt đồ của An Dịch Vương gia!

Nghệ Phong chết không thừa nhận.

- Đế quân cũng không cần giải thích, chuyện kia trẫm rất rõ ràng. Nếu không cố kỵ một ít nguyên nhân, trẫm cũng lấy qua đây. Chỉ là vào tay đế quân, tặng cho ngươi cũng không thành vấn đề. Chỉ bất quá...

Hoàng đế Trạm Lam nói còn chưa nói hết, Nghệ Phong nhanh chóng ngắt lời nói:

- Bệ hạ cũng không cần nói xấu ta, Hồn Ấn Đỉnh thực không ở trên người ta. Nếu như bệ hạ muốn mà nói, ngươi có thể đi học viện Trạm Lam hỏi Quái lão đầu.

Nghệ Phong không phải kẻ ngu si, hắn đổ toàn bộ trách nhiệm lên trên người Quái lão đầu, Nghệ Phong muốn nhìn một chút, hoàng thất có phải là ngay cả học viện Trạm Lam cũng dám trêu chọc không.

- Quái lão đầu? Hồn Ấn Đỉnh ở trong tay hắn?

Hoàng đế Trạm Lam nhíu mày.

Nghệ Phong nhún nhún vai nói rằng:

- Không tin bệ hạ có thể đi hỏi.

- Ha ha, đế quân quả nhiên hảo thủ đoạn!

Hoàng đế Trạm Lam đột nhiên nở nụ cười.

- Cũng vậy thôi!

- Vậy đế quân chậm rãi suy nghĩ đi, kỳ thực vị trí nữ vương ngầm đế đô, có rất nhiều người nhìn trộm!

Hoàng đế Trạm Lam nhàn nhạt nói, lập tức lại nói tiếp:

- Ha ha, không nói nữa, ta mời mọi người nghe một khúc nhạc, nghĩ hẳn hiện tại có lẽ nàng đã đến.