Mị Ảnh
Chương 666 : Trở lại đế đô
Ngày đăng: 19:36 20/04/20
Hình như Hạ Chỉ Mộng sớm đã quen sử dụng Ma Đan, sau khi nuốt Ma Đan xuống, liền bắt đầu thi triển kết ấn rườm rà kia. Cũng không có thời gian quá dài, Nghệ Phong cảm giác được cổ hơi thở kia dường như đã biến mất, Nghệ Phong chỉ có thể cảm giác được như có như không, nếu như không chú ý, hầu như cũng không có thể nhận biết. Nghệ Phong minh bạch, Hạ Chỉ Mộng đã áp chế cỗ năng lượng kia thành công.
- Thành công rồi?
Nghệ Phong thấy Hạ Chỉ Mộng mở mắt, toàn thân tản ra khí tức dụ hoặc của nữ nhân, hắn cũng vui vẻ theo.
- Uhm! Cảm tạ!
Hạ Chỉ Mộng cười cười, hướng Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong cười nói:
- Lần sau nếu như còn cần Ma Đan, có thể tìm ta luyện chế. Chỉ là nếu như không thể trị gốc rễ, vẫn sử dụng Ma Đan sẽ làm dược hiệu của Ma Đan càng ngày càng nhỏ!
- Ta biết! Kỳ thực ta cũng có phương pháp trị tận gốc! Chỉ là...
Hạ Chỉ Mộng nói đến đây, trên mặt lộ ra một tia tươi cười khổ sáp.
- Chỉ là cái gì?
Nghệ Phong nghi hoặc dò hỏi, đối với việc Hạ Chỉ Mộng sở hữu biện pháp trị gốc rễ, hắn cũng rất kinh ngạc.
Khắc Lạp Khắc cũng không quên nói chuyện tình hợp tác Yêu Hậu với Nghệ Phong, Nghệ Phong nghe được Yêu Hậu mang theo Thi Đại Nhi làm rất nhiều chuyện, rõ ràng là muốn thống nhất Thánh Tông, Nghệ Phong trắng mắt nhìn, coi như là không có nghe đến, đối với Yêu Hậu đầu bị cửa kẹp kia, Nghệ Phong không muốn phát biểu bình luận. Chỉ sợ Thi Đại Nhi cũng không bình thường theo rồi!
Độc Tông có thể nương theo đại thế của Yêu Hậu, làm cho Thánh Tông dần dần vững chắc. Khắc Lạp Khắc làm thiếu tông chủ, tự nhiên nước lên thì thuyền lên, cho dù là phụ thân Trân Ny Đan, gặp Khắc Lạp Khắc cũng rất cẩn thận. Điều này làm cho Nghệ Phong cực kỳ khinh bỉ Khắc Lạp Khắc.
Nghệ Phong tự nhiên không muốn trở lại khách sạn của học viên, ở trên giường lớn ấm áp trong phủ đệ Trân Ny Đan ngủ một giấc tới sáng, lúc này mới rời phủ đệ Trân Ny Đan đi về.
Cô Tinh đối với việc Nghệ Phong tiêu thất một đêm, bọn họ cũng suy đoán lên, kết quả suy đoán cuối cùng là, Nghệ Phong hẳn là đến nơi hoa lâu phong hoa tuyết nguyệt kia, Nghệ Phong nghe mấy người Cô Tinh đánh giá, hắn hận đến cắn răng, hận không thể đập chết mấy tên này.
Chỉ là thấy dáng dấp đám người Cô Tinh ước gì Nghệ Phong động thủ, hắn lập tức bỏ đi ý niệm này trong đầu, mấy tên hỗn đãn này, ước gì tìm một cơ hội vây công hắn lần thứ hai, loại chuyện tình cật lực không lợi ích này, Nghệ Phong sẽ không ngốc đi làm.
Chỉ là nghĩ đến chuyện mấy người Cô Tinh ngủ trên giường cứng ngắc, mà hắn ở trong phủ đệ của Trân Ny Đan hưởng thụ phục vụ đế vương, hắn nhịn không được đắc ý cười ha ha.
Đám người Cô Tinh ngơ ngác nhìn nhau, không rõ Nghệ Phong cười cái gì, cùng nhau cho ra kết quả cuối cùng là, bệnh dại của Nghệ Phong còn chưa hết.
Nghệ Phong tự nhiên không biết đám người Cô Tinh nghĩ cái gì, một đám người dưới sự chỉ huy của Hạ Chỉ Mộng, thông qua truyền tống trận về tới học viện Trạm Lam.
Nghệ Phong cũng không dừng lại, cáo biệt với đám người Hạ Chỉ Mộng, sau đó ly khai học viện Trạm Lam, hắn đã tìm được dược liệu rồi, hiện tại phải nhanh chóng luyện chế đan dược kia ra, còn phải nghiêng cứu điển tịch một chút, thử xem phải làm cách nào mới có thể thu phục Phệ Châu.
Nghệ Phong nghĩ đến Phệ Châu, trong lòng nhịn không được nhiệt huyết dâng trào. Không có một nhiếp hồn sư nào có thể ngăn cản dụ hoặc này!