Mị Ảnh

Chương 708 : Nhiếp Hồn Sư thất tinh

Ngày đăng: 19:37 20/04/20


 

Nghệ Phong cũng không biết lão đầu tử ở bên ngoài đã tùy ý giúp hắn đuổi rồi một cường giả, hắn vẫn thi triển Nhiếp Hồn Thuật, đánh khí tức tinh thần vào Phệ Châu.

Nghệ Phong vẫn cách Phệ Châu hai thước rưỡi, cố gắng ngăn cản sự cắn nuốt của Phệ Châu. Đồng dạng thu phục Phệ Châu vẫn khó khăn hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn. Mỗi lần Nghệ Phong thi triển Nhiếp Hồn Thuật đánh khí tức tinh thần vào, chung quy có thể bị Phệ Châu cắn nuốt sạch sẽ, căn bản không thể giống như bản ghi chép đã nói, bao vây toàn bộ Phệ Châu lại, rồi sau đó phân bố đều đều hấp thu Phệ Châu, như vậy mới có thể thu phục Phệ Châu.

Nhưng khi đối mặt với khả năng hấp thu hồn lực của Phệ Châu trước mặt, phải làm đến điểm này đã khó khăn như thế nào. Nghệ Phong đã liên tục đánh ba lần, nhưng lại bị Phệ Châu cắn nuốt sạch sẽ.

Đồng dạng, năng lượng băng hàn trong cơ thể Nghệ Phong đã dần dần biến mất. Mỗi lần Nghệ Phong thi triển Nhiếp Hồn Thuật, có thể kích thích Phệ Châu. Phệ Châu sẽ điên cuồng. bạo động. Khi Phệ Châu bạo động, lực lượng thôn phệ lớn hơn gấp mấy lần. Năng lượng băng hàn quả thật có hiệu quả ngăn cản sự cắn nuốt của Phệ Châu. Nhưng khi Phệ Châu điên cuồng, trong cơn bạo phát, loại hiệu quả này đã bị yếu đi rất nhiều.

Nghệ Phong biết thu phục Phệ Châu không đơn giản như vậy, hắn vẫn không nhanh không chậm thi triển Nhiếp Hồn Thuật. Trong khi Nghệ Phong đang quấy nhiễu, năng lượng toàn bộ sơn động trở nên điên cuồng. Bạo động phát ra càng ngày càng nhiều. Tinh hệ vốn hoa mỹ, cũng giống như tinh hệ bị nổ mạnh, hào quang tăng vọt, đẹp lại đầy nguy hiểm.

Nghệ Phong cũng không biết, trong khi hắn đang liều lĩnh thu phục Phệ Châu, bên ngoài đã bạo phát. Trong không trung không ngừng xuất hiện tình trạng thiên địa khác lạ, khiến càng ngày càng nhiều người chú ý tới ngọn núi cao nhất.

Một đám giống như kẻ điên bay nhanh về phía này. Liễu Nhiên cũng không bất ngờ trước tình hình như vậy. Hắn vẫn đứng chỗ cao nhất trên đỉnh núi, vẫn giống như hợp nhất cùng trời đất, nhìn mây mù phía dưới. Trên mặt cũng không có chút lo lắng!

Thiên Nghịch có thể hiểu được suy nghĩ của Liễu Nhiên. Ngay cả Nhiếp Hồn Sư lục giai cũng giống như tờ giấy mỏng, ngã xuống trước mặt hắn. Vậy những người này đến cũng chỉ là chịu chết. Trước mặt cường giả đỉnh cao, số lượng cũng không có tác dụng gì.

Thiên Nghịch không khỏi cảm thấy thương cảm cho đám người đang điên cuồng lao về phía này. Nơi này đã không có linh khí bọn họ muốn. Hơn nữa còn muốn đối mặt một quái vật như vậy. Có thể đây là bi kịch cuộc sống mà Nghệ Phong đã nói!

Tuy nhiên hắn làm truyền nhân của Sát Lâu, cũng sẽ không thương hại. Nếu đám người kia dám đến, vậy phải chết cũng không trách được ai.

Rốt cục có nhóm người thứ nhất leo lên đỉnh núi. Thiên Nghịch nhìn lướt qua, lại có mấy Sư giai, mạnh nhất cũng chỉ có một Tướng Cấp. Người như vậy nếu đặt trong trường hợp bình thường, sợ là Liễu Nhiên nhìn cũng không sẽ thèm nhìn.
- Chỉ là hai thằng hề nhảy nhót thôi, không cần quá ngạc nhiên. Ngươi trấn thủ tại đây, ngàn vạn lần đừng để bọn họ tìm được sơn động phía bên kia vách núi đen.

Liễu Nhiên thản nhiên nói.

Khóe miệng Thiên Nghịch hung hăng co quắp. Nhiếp Hồn Sư thất tinh chẳng khác gì là thằng hề nhảy nhót? Thiên Nghịch cảm giác hắn sắp điên mất rồi!

- Tiền bối ngài cứ tùy tiện!

Thiên Nghịch hít một hơi thật sâu, nhìn Liễu Nhiên nói.

Liễu Nhiên gật đầu, một lát sau liền biến mất. Đồng thời, bóng dáng hai Nhiếp Hồn Sư thất tinh cũng xuất hiện trước mặt Thiên Nghịch. Hai đạo hào quang cấp tốc bay nhanh về phía ngọn núi cao nhất.

Không khó tưởng tượng, hẳn là bọn họ đã phát hiện chỗ ẩn thân của Phệ Châu. Thiên Nghịch thầm nghĩ Phệ Châu chẳng đâu vào đâu này không ngờ có sức dụ hoặc sức lớn tới vậy. Ngay cả Nhiếp Hồn Sư thất tinh cũng có thể tiến đến. Bình thường bọn họ muốn tiếp xúc với đám người kia cũng không tiếp xúc được.

Thiên Nghịch chỉ đành thầm cầu nguyện. Liễu Nhiên thật sự có thể ngăn cản được hai tên gia hỏa khủng bố này? Bằng không Nghệ Phong sợ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Thiên Nghịch ngẩng đầu nhìn về phía không trung, phát hiện tình trạng thiên địa khác lạ trong không trung kia lại càng mãnh liệt. Hắn cũng không khỏi cố gắng tập trung tinh thần, toàn tâm trấn thủ vách núi đen. Không có Liễu Nhiên ở đây, áp lực của hắn càng trở lên lớn hơn nhiều.

May mắn chính là, Liễu Nhiên vừa ra tay tàn nhẫn, nên những người này ngược lại cũng không dám tùy tiện đi lên.