Mị Ảnh
Chương 712 : Săn bắn
Ngày đăng: 19:37 20/04/20
Nghệ Phong không ngờ bị lão đầu tử gài bẫy như vậy, một câu nói cuối cùng của hắn, khiến ánh mắt của tất cả đám người trong dãy núi này đều tập trung trên người hắn. Theo đám người bọn họ thấy, hẳn là bí kỹ có thể để cùng một chỗ với linh khí, tuyệt đối không phải vật tầm thường.
Cho nên sau khi Liễu Nhiên rời khỏi, hắn liền lâm vào cảnh khốn cùng bị truy sát.
Nghệ Phong hận lão đầu tử đến mức nghiến răng kèn kẹt. Lão già này có thể dẫn Thiên Nghịch đi, lại cố ý để hắn ở lại trong này. Nghệ Phong thật sự không ngờ sư tôn tiện nghi có thể làm đến tình trạng này. Trong lòng Nghệ Phong đã quyết định, nếu tương lai hắn thu đệ tử, nhất định phải chỉnh đệ tử của hắn chết từ bên trong.
Tất cả đám người trong cả ngọn núi, đối với lão đầu tử mà nói có thể không đủ cho hắn giết, nhưng đối với Nghệ Phong mà nói, đã mang tính uy hiếp rất lớn. Nghệ Phong rơi vào đường cùng, chỉ có thể chạy trốn giống như liều mạng
Thỉnh thoảng nhìn thấy người đi một mình lại trút giận một chút. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sự mê hoặc của bí tịch khiến những người này như không muốn sống, truy sát Nghệ Phong điên cuồng. Bọn họ chưa từng nghi ngờ lời nói của Liễu Nhiên. Theo bọn họ thấy, Liễu Nhiên là cường giả như vậy, vì sao lại phải gạt người?
Một, hai người Nghệ Phong có thể còn không sợ, nhưng bởi vì linh khí thu hút quá nhiều cường giả tới. Cho dù là Vương cấp cũng không thể dùng một bàn tay để đếm hết. Tuy Nghệ Phong là kẻ tự phụ, nhưng lại tự biết mình. Nếu bị những người này bao vây tấn công, vậy hắn cũng chỉ có con đường chờ chết.
- Chết tiệt...
Nghệ Phong né tránh được sự bao vây của hai Vương cấp, quần áo cũng bị cành cây xé rách, hắn không nhịn được mắng to một tiếng. Trong lòng hắn đã ân cần thăm hỏi lão đầu tử cả trăm ngàn lần. Tuy nhiên trong lòng cũng chỉ biết tức giận. Chưa khi nào Nghệ Phong phải chật vật như vậy, cho dù lúc ấy bị đám người An Dịch vây giết, cuối cùng Nghệ Phong cũng đánh một trận. Nhưng hiện tại lại bị những người này dồn ép, chỉ có thể liên tiếp lui về phía sau.
Nghệ Phong ẩn thân ở trên một cây đại thụ rậm rạp, nhìn đám người truy tìm hắn đang qua lại phía dưới, trong mắt hắn cũng lộ ra hàn quang.
- Các ngươi thật sự cho rằng ta là quả hồng mềm dễ dàng nắn bóp được sao?
Những bóng người phía dưới liên tục không dứt, khiến sát ý của Nghệ Phong cũng dần dần nồng hậu lên. Nghệ Phong từ phía trên nhánh cây xoay người nhảy xuống, vững vàng đứng dưới cây đại thụ.
Đám người đang tìm kiếm dưới tàng cây đột nhiên nhìn thấy Nghệ Phong xuất hiện, trong lòng mừng rỡ, nhưng cũng đồng thời kinh hãi. Bởi vì bọn họ phát hiện Nghệ Phong dùng lợi kiếm hung hăng đâm về phía bọn họ.
Nghệ Phong có thể không chống lại được tất cả mọi người trong dãy núi này, nhưng đối với những người đi một mình, hoặc là đám người có thực lực không phải quá mạnh, gần như là mỗi lần một chuẩn. Nghệ Phong càng về sau, ra tay giết người lại càng thêm tàn nhẫn.
- Một trăm!
Nghệ Phong lại giết chết một Tướng cấp đi một mình, mặt hắn không chút thay đổi nói một câu.
Hắn thật sự không ngờ được sự mê hoặc của bí tịch lại lớn như vậy. Cho dù hắn dùng thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, nhưng vẫn không uy hiếp được những người này. Tuy nhiên Nghệ Phong cũng cảm giác được, Nghệ Phong muốn chém giết những người này, nhưng dần dần cảm giác càng khó giải quyết. Nếu muốn không bị người phát hiện phải giải quyết nhanh một chút, phải động một chút tới bản lãnh thật sự.
Nghệ Phong cũng không biết, hắn lần lượt ám sát những người này, đã khiến đám người vốn coi thường hắn dần xem trọng. Rốt cục bọn họ đã xếp Nghệ Phong vào vị trí cực kỳ nguy hiểm. Chẳng qua sự mê hoặc của bí tịch cũng khiến bọn họ không thể buông tha được.
Nhưng điều này cũng khiến bọn họ nghĩ ra biện pháp, tự phát hợp thành một đội tạm thời đối phó với Nghệ Phong. Đó là một đội mạnh mẽ, tuyệt đối không để cho Nghệ Phong có cơ hội giải quyết những thành viên đi đơn lẻ. Hơn nữa các đội cũng tự động phối hợp với nhau, bọn họ đã đặt việc giết chết Nghệ Phong lên vị trí hàng đầu.
Chẳng qua tuy rằng những người này kết hợp lại với nhau, thực lực rất khủng khiếp, nhưng lại không tìm thấy hình bóng của Nghệ Phong. Điều khiến bọn họ vô cùng tức giận.
Chỉ có thể nhìn Nghệ Phong không ngừng giải quyết từng đám người một. Cuối cùng bọn họ cũng hiểu được ý nghĩa của từ săn bắn.
Tất nhiên Nghệ Phong sẽ không để bọn họ bao vây tấn công. Với thực lực kết hợp lại của những người này, cho dù Tôn giai cũng không nhất định là đối thủ. Một Tướng Cấp không tới Vương Cấp như hắn làm sao dám mạnh mẽ chống lại.
Chẳng qua có thân pháp Mị Ảnh, hắn không có gì phải sợ hãi. Những người này muốn đuổi kịp hắn, cơ bản không có khả năng.
Nghệ Phong cứ như vậy chạy ở trong dãy núi non giết chết từng đám người một. Hắn đã quên có bao nhiêu người chết ở trong tay hắn. Tuy nhiên hắn đoán rằng ma thú trong dãy núi này hẳn là sẽ rất cảm ơn hắn. Vì hắn đã đưa tới cho chúng nhiều đồ ăn như vậy.