Mị Ảnh
Chương 809 : Châu thể linh khí
Ngày đăng: 19:38 20/04/20
Lưu Vĩ Chí cố gắng chống đỡ thân thể, nhưng mỗi lần đều có kết cục thất bại. Nghệ Phong hừ một tiếng, không để ý hắn, ánh mắt chuyển dời đến những người còn lại của dong binh đoàn Mãnh Hổ. Đám dong binh này thấy Nghệ Phong chuyển ánh mắt sang bọn họ, sắc mặt một đám đại biến.
Mấy dong binh Tướng cấp phát huy tốc độ đến cực mức, bắn nhanh ra ngoài về phía bốn phương.
- Muốn chạy?
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng. Tại chỗ lưu lại một đạo tàn ảnh, bay như tên bắn về phía một người trong số đó.
Mọi người không khỏi nghi hoặc nhìn Nghệ Phong. Chẳng lẽ Nghệ Phong có thể giết toàn bộ bọn họ sao? Cho dù tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng nếu muốn giết chết này toàn bộ Tướng cấp đang chạy trốn ở khắp nơi như vậy, cũng hết sức khó khăn.
Nhưng, bọn họ còn chưa nghi hoặc xong, có mấy tiếng rơi xuống đất, khiến tim bọn họ mạnh mẽ nhảy lên vài cái.
Chỉ thấy dong binh Tướng cấp đã bị Nghệ Phong đánh giống như rác rưởi nằm im trên mặt đất. Mọi người nhìn thấy không một dong binh nào trốn thoát. Một đám khóe miệng run rẩy lên, tốc độ của thiếu niên này, so với thực lực càng khiến bọn họ hoảng sợ.
Sau khi Nghệ Phong làm xong tất cả, cũng không dừng lại. Thân ảnh hóa thành một cái bóng, bay như tên bắn về phía đám người vừa bao vây hắn. Trong khoảng thời gian ngắn, dong binh đạt được thực lực Sư cấp cao cấp của dong binh đoàn Mãnh Hổ này, không một người nào còn sống sót.
Nhìn thi thể trên mặt đất vẫn còn tản ra hơi ấm, dưới gan bàn chân của mọi người bắt đầu lan tràn một cỗ hàn khí. Thiếu niên này quá tàn nhẫn, khiến bọn họ nuốt một ngụm nước miếng. Ánh mắt một đám nhìn Nghệ Phong cũng bao hàm sự hoảng sợ.
Sau khi Nghệ Phong giết chết toàn bộ dong binh phía trên cao giai Sư cấp của đối phương, mới nhìn những người còn lại hừ một tiếng nói:
- Cút!
Đám dong binh này sớm đã bị hù dọa, đứng run run, thậm chí có người tiểu ra quần. Nghe Nghệ Phong nói những lời này, như trút được gánh nặng, một đám vội vàng bỏ chạy ra bên ngoài.
Nghệ Phong nhìn cũng không thấy cảnh tượng này, ánh mắt quay sang Lưu Vĩ Chí. Khí tức của Lưu Vĩ Chí đã dần dần yếu xuống. Đấu khí trong tay Nghệ Phong mạnh mẽ vung lên. Một đạo đấu khí liền đánh về phía ngón tay đối phương. Rất nhanh, dưới đấu khí, tay của đối phương đã bị chặt đứt, máu trào ra. Đồng thời, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, hoàn toàn hôn mê.
Nghệ Phong vung tay lên, chiếc nhẫn từ trong bàn tay hắn rơi ra, sau đó bay vào trong tay Nghệ Phong.
Mọi người nhìn Lưu Vĩ Chí đã hôn mê, khí tức càng thêm suy yếu, một đám bọn họ cũng hiểu được toàn bộ cao tầng của dong binh đoàn Mãnh Hổ đều bị Nghệ Phong huyết tẩy. Bọn họ không có khả năng sống yên ổn ở Dong Binh Chi Thành.
Nhớ tới thiếu niên này vừa phá hủy toàn bộ dong binh đoàn, bọn họ không khỏi hít một hơi thật sâu.
- Ha hả, đây là đội trưởng của ta!
Nghệ Phong chỉ về phía Cát đại thúc, mỉm cười nói.
- Về sau còn nhờ các vị đội trưởng chiếu cố nhiều hơn một chút!
Mọi người nhìn về phía Cát đại thúc, thấy thực lực của đối phương mới tới Tướng cấp, không khỏi cảm thấy có chút choáng váng. Ánh mắt không khỏi cổ quái nhìn Nghệ Phong. Cường giả như vậy lại ở trong một dong binh đoàn này?
Tuy rằng bọn họ đầy nghi vấn, nhưng lại thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Nhất định nhất định!
Nếu dong binh đoàn này không có uy hiếp đối với bọn họ, bọn họ không ngại chiếu cố một chút để nối quan hệ với thiếu niên có tiềm lực vô cùng này.
- Vậy cám ơn các vị!
Nghệ Phong mỉm cười.
Nghệ Phong cũng không biết, bởi vì Nghệ Phong nói những lời này, toàn bộ Dong Binh Chi Thành hầu như không còn ai dám trêu chọc đám người Cát đại thúc nữa. Mà bốn dong binh đoàn cũng hiếm thấy cùng nhau giúp đỡ Cát đại thúc.
- Ha ha! Đâu có gì. Không biết tiểu hữu có hứng thú tới dong binh đoàn ngồi một lát hay không?
Mộc đội trưởng cười nhìn Nghệ Phong, trong lòng đánh chủ ý có thể lôi kéo Nghệ Phong vào dong binh đoàn của hắn.
- Ha hả, lần sau đi. Hiện tại ta còn có một số việc bận, không quấy rầy các vị.
Mộc đội trưởng thấy Nghệ Phong từ chối, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối, đồng thời cũng mỉm cười gật đầu.