Mị Ảnh

Chương 856 : Phiến diệt trận

Ngày đăng: 19:38 20/04/20


 

Với thân thủ của Nghệ Phong và Hỏa Lân, tất nhiên không cần tốn quá nhiều thời giờ. Ba người dưới tình huống không kịp hối hận, rất nhẹ nhàng bị Nghệ Phong giải quyết xong.

- Ba người mới là Vương Cấp nhị giai, ở trong di chỉ với cường giả như mây này còn dám học người ta cướp bóc. Chưa thấy qua chỉ số thông minh thấp như vậy.

Hỏa Lân giải quyết một người trong số đó, khinh thường nói.

- Cũng không tệ lắm, trên người ba người này còn có một nạp linh giới. Tuy rằng đối với chúng ta mà nói không là vật gì hiếm lạ, nhưng thật ra có thể bán với giá tốt.

Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, ném nạp linh giới vào trong người. Đến lúc đó đưa cho Liễu Mộng Nhiên cũng được.

Thấy Nghệ Phong làm như thế, Hỏa Lân không thể phản đối. Tất nhiên hắn không tin Nghệ Phong sẽ thiếu tiền. Bằng không các loại kim tệ bên trong nạp linh giới đã không bị hắn ném ra ngoài toàn bộ.

- Nghệ huynh, chúng ta vẫn nên xuống tìm chỗ khác đi. Tìm nhiều chỗ, cơ hội cũng lớn hơn một chút.

Hỏa Lân không muốn lãng phí thời gian, nhìn Nghệ Phong thúc giục nói.

Nghệ Phong gật đầu, theo Hỏa Lân tiếp tục đi về phía một hướng, từ đầu đến cuối không hề liếc mắt nhìn lại ba người đã chết.

Hai người bước vào một phòng. Trước mặt vẫn xuất hiện hai quang cầu. Nhưng hai người Nghệ Phong vừa xuất hiện ở trong phòng, hai quang cầu này dường như đã bị quấy rầy, bay như tên bắn về hai phía.

- Nghệ huynh, mỗi người chúng ta đuổi theo một cái. Đừng để chúng chạy.

Hỏa Lân khẩn trương, sau khi nói xong liền đuổi về phía một quang cầu đang chạy.
Chẳng qua, có một điều tai hại chính là, sau khi dùng hết lực lượng này, người ở tâm trận người nổ tan xác mà chết.

Nghệ Phong ngẫm lại cũng đúng, nếu không phải lực lượng của chính mình, cưỡng ép mượn sử dụng, lúc ấy không nổ tan xác mà chết cũng đã là may mắn.

Mặc dù có di chứng này, nhưng không thể không thừa nhận, bộ trận pháp này rất khủng khiếp.

Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Tĩnh Hinh Thành và Kim Lâu. Hai thế lực này tổ hợp trận pháp như vậy, hẳn là thực lực tăng mạnh. Đặc biệt là Tĩnh Hinh Thành, nếu đám người Liễu Lão đều ra tay tổ hợp bộ trận pháp này, hẳn là dưới Quân cấp, không ai có thể làm gì được Tĩnh Hinh Thành.

- Di Chỉ Viễn Cổ, quả nhiên là nơi tập trung bảo vật. Ha ha, nếu ta đưa bộ trận pháp này cho Tĩnh Vân Tông, sợ bọn họ lập tức giao chức vị đại trưởng lão cho ta.

Nghệ Phong cười ha ha hai tiếng, cất trận pháp vào trong nhẫn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Xử lý xong những việc này, lúc này Nghệ Phong mới đánh giá xung quanh chỗ của mình. Hắn ở trong một phòng bốn phía đổ nát. Vừa rồi, hắn một lòng đuổi theo quang cầu, quên nhớ đường đi. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi nhíu mày.

Không nhớ đường về, vậy chứng tỏ hắn và Hỏa Lân thất lạc. Ở nơi như vậy, nếu hai người tách ra, mức độ nguy hiểm của hai người đều đã nâng cao lên rất nhiều.

Nghĩ tới điểm này, Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ, không biết Hỏa Lân có đuổi theo kịp quang cầu kia không. Tuy nhiên hắn một lòng chỉ để ý tới việc truy đuổi quang cầu, sợ là cũng không nhớ rõ đường mình đã đi qua.

Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục đi về phía trước, cầu nguyện có thể có vận khí tốt, gặp lại Hỏa Lân!