Mị Ảnh
Chương 858 : Chủ điện Di chỉ
Ngày đăng: 19:38 20/04/20
Nhìn căn phòng trống rỗng, thoáng nhìn qua châu thể trong tay vẫn hết sức "hưng phấn", Nghệ Phong thoáng giật mình.
- Đây là chỗ đã lôi kéo châu thể lôi kéo sao? Ở đây không có gì mà?
Nghệ Phong không ngừng cười khổ. Lúc này có phải đã chơi hơi quá rồi không? Chẳng lẽ châu thể cũng sẽ gạt người sao?
Nghệ Phong bước vào trong phòng, gõ trái gõ phải, thậm chí dùng năng lượng tấn công sàn nhà, nhưng lại không phát hiện có chỗ nào kỳ lạ. Nơi này giống như một căn phòng trống.
Nhưng, lực lượng kéo châu thể trên tay càng ngày càng mạnh, nói cho Nghệ Phong biết, phòng này tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Nghệ Phong không tìm thấy điều gì khác thường, tinh thần lực không khỏi tập trung ở phía trên châu thể. Nghệ Phong phát hiện, châu thể này vẫn lôi kéo hắn về một hướng. Nhưng hướng đó căn bản không có đường. Đó là một khoảnh đất. Nghệ Phong dùng năng lượng đánh vào đó mấy lần. Ngoài sàn nhà bị đánh bắn ra, không hề có gì khác xuất hiện. Hắn đánh sâu xuống mấy thước cũng không có gì trong tưởng tượng xuất hiện.
Nhưng châu thể vẫn không ngừng lôi kéo, khiến Nghệ Phong cau mày:
- Chẳng lẽ thứ này thật sự muốn bản thiếu gia đụng vào mặt đất sao?
Càng nắm chặt châu thể, Nghệ Phong lại càng phát hiện lực kéo của châu thể biểu hiện ý đồ này.
Nhìn mặt đất đã bị hắn đánh tới tung tóe, Nghệ Phong sững sờ đứng tại chỗ, cảm giác được lực kéo khổng lồ trên tay. Nhìn mặt đất không lối đi, trong lòng Nghệ Phong rốt cục hạ quyết tâm.
- Mẹ nó, bản thiếu gia làm kẻ ngốc một lần. Dùng thân thể đâm vào mặt đất một lần.
Hít một hơi thật sâu, đấu khí áo giáp bao trùm ở trên người, Nghệ Phong thả người nhảy xuống, hung hăng nghĩ hẳn là chạm vào mặt đất.
Nghệ Phong thả người ở trên hư không, khóe miệng chợt hiện lên một nụ cười có chút chua xót. Nếu đám người Thiên Nghịch, Thi Đại Nhi ở đây, nhất định sẽ cực kỳ khinh bỉ hành vi ngớ ngẩn này của hắn.
Nhưng cảm giác của châu thể khiến hắn nảy sinh loại hành vi ngớ ngẩn này. Không bởi gì khác, chỉ vì dụ hoặc có thể xuất hiện linh khí, khiến chỉ số thông minh của hắn giảm xuống.
Nghệ Phong nhắm mắt lại, chờ đợi cảm giác đâu đớn sau khi đập vào đất. Nhưng điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc là, hắn cảm giác mình va chạm đến phía trên một lớp mỏng, tầng màng mỏng có một lực lượng mềm mại đẩy mạnh, không hề khiến hắn có chút cảm giác đau đớn nào.
Chậm rãi mở to mắt, Nghệ Phong phát hiện hắn bị vây phía trên mặt đất. Bốn phía là đất nền bị hắn đánh văng khắp nơi. Nhưng Nghệ Phong cảm giác rất chân thật nơi này căn bản không phải là mặt đất, mà là một năng lượng dịu dàng chống đỡ thân thể hắn.
Nam tử đầu lĩnh dùng giọng điệu tàn nhẫn ra mệnh lệnh xuống.
Những người võ giả này nghe xong, một đám khom người vâng dạ, sau đó thân ảnh chớp động, bao vây toàn bộ cung điện không nhỏ này.
Sau khi Nam tử đầu lĩnh đưa ra mệnh lệnh này xong, lúc này mới nhìn một người nói:
- Văn Xán trưởng lão, ngài xác định vị trí này chính là chủ điện Di Chỉ Viễn Cổ?
- Ngươi yên tâm đi, tuy rằng không thể cam đoan trăm phần trăm. Nhưng vẫn có thể xác định được tám chín phần!
Người được gọi là Văn Xán trưởng lão nói.
Nam tử đầu lĩnh nghe hắn nói, trên mặt cũng lộ ra chút vui mừng:
- Vậy phát thư báo hiệu đi, bảo tất cả những người tìm bảo vật trong cốc chạy tới nơi này. Lần này tuyệt đối không thể để mất, không chỉ không thể để người đi vào, cho dù là người đi ra, cũng tuyệt đối không thể buông tha.
Văn Xán gật đầu, đầy nghiêm trọng nói:
- Ta hiểu được. Vậy cung phụng tôn giả đại nhân thì sao? Có nên thông báo với hắn không?
Nam tử đầu lĩnh nghiêm túc gật đầu nói:
- Có, báo Tôn giả đại nhân qua. Tìm được chủ điện, thứ hắn phát hiện là ngụy chủ điện, không cần phải đợi tiếp, không cho phép mất nơi này.
- Một khi đã như vậy, vậy thống báo cho tôn giả đại nhân qua đi.
Nếu người ngoài nghe hai người nói chuyện, nhất định sẽ kinh hãi há hốc mồm. Đối phương lại phát hiện ra chủ điện Di Chỉ Viễn Cổ. Hơn nữa, đối phương xuất động nhiều võ giả như thế, ngay cả tôn giả cũng xuất động. Tôn giả, chỉ có cường giả đạt được Tôn cấp mới có thể có được gọi là Tôn giả. Là một sự tồn tại được người khác ngưỡng vọng!