Mị Ảnh
Chương 902 : Viện trưởng Trạm Lam mời
Ngày đăng: 19:38 20/04/20
Phệ Châu đối với đại đa số mọi người đều cực kỳ xa lạ, thế nhưng vẫn có một số ít được nghe nói qua, thế nên khi bọn họ nghe được Nghệ Phong cư nhiên thi triển năng lượng Phệ Châu, những người hiểu được hàm nghĩa của từ Phệ Châu liền dại ra tại chỗ, trong đầu thành một mảnh hỗn độn.
Những người không biết, càng kinh ngạc việc Nghệ Phong là một nhiếp hồn sư. Hơn nữa nghe ngữ khí của Nghệ Phong, hiển nhiên cũng đạt được tiêu chuẩn sánh ngang Vương cấp. Nhiếp hồn sư và võ giả đều đạt được tiêu chuẩn Vương cấp, điều này khiến bọn họ không nhịn được hít sâu một ngụm lương khí, nhìn vị thiếu niên đang khống chế mấy đóa lam liên hoa yêu dị, không đè nén được nỗi ức chế trong lòng, thốt lên một từ:
- Biến thái!
Đám người Băng Hồn trên đài, từ khi Nghệ Phong nói ra hắn dung hợp Phệ Châu, bọn họ chỉ biết bốn người đã định thua trận. Hiện tại, Nghệ Phong không chỉ sở hữu năng lượng thuộc tính, hơn nữa còn có Phệ Châu mạnh hơn hẳn một bậc, nhân số không còn bù đắp nổi chênh lệch, tuy rằng bọn họ có vũ kỹ cao giai, thậm chĩ là vũ kỹ nghịch thiên, thế nhưng chẳng lẽ Nghệ Phong không có sao?
Những ưu thế bọn họ có được trước những học viên bình thường, ở tại trước mặt Nghệ Phong căn bản không tính tới, thậm chí còn là hoàn cảnh xấu.
Có điều, cho dù bọn họ biết chắc sẽ thua, cũng không có ai lui bước, ánh mắt cả đám đều kiên định nhìn Nghệ Phong, bọn họ muốn xem mấy đóa lam liên hoa nho nhỏ này của Nghệ Phong, rốt cuộc cường hãn tới cỡ nào.
- Mở…
Bốn đóa lam liên hoa hóa thành bốn đạo hồng quang, mỗi đóa bay nhanh về phía một người. Tại giữa đường, nó mạnh mẽ mở ra, hóa thành một hình cửu giác mang tinh, thôn phệ hết tất cả năng lượng có thể thôn phệ.
Mấy người Băng Hồn liếc mắt trao đổi, cả đám lập tức gật đầu, bốn người tập trung lại về phía Họa Thủy, cấu thành đạo phòng ngự đón hướng những đóa lam liên hoa đang bay nhanh về phía mình, cả bốn người cư nhiên hình một một hàng phòng ngự chống đối mấy đóa lam liên hoa này.
Nghệ Phong nhìn thấy, vẫn không chút nóng nảy, ấn kết trong tay mạnh mẽ biến đổi, bốn hình cửu giác mang tinh cũng mạnh mẽ ngưng tụ lại, hóa thành một quang mạc màu lam, đánh về phía bốn người Băng Hồn.
Binh…
Bốn người Băng Hồn toàn lực thi triển đón đỡ quang mạc, một tiếng thanh âm đinh tai nhức óc vang lên khiến mọi người không chịu được phải đưa tay bịt kín lỗ tai, bốn người toàn lực công kích, lực lượng cường đại va chạm cùng một chỗ khiến không gian xuất hiện một khe đen ngòm, gió rít tàn phá bừa bãi hư không.
Bốn người Băng Hồn đồng loạt kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay run run lui lại phía sau một bước, sau đó sắc mặt ngưng trọng nhìn quang mạc phía trước không hề bị bọn họ đánh tan. Đấu khí trong cơ thể một lần nữa tăng vọt, mọi người đều thi triển toàn bộ đấu khí có khả năng điều động.
Nghệ Phong nhìn quang mạc hơi mờ đi do bị công kích, ngón tay mạnh mẽ điều động, từng đạo lam quang bay nhanh ra từ đầu ngón tay, sau đó bổ sung vào trong quang mạc, quang mang đang mờ đi một lần nữa bạo phát uy thế lớn lao, hơn nữa còn được Nghệ Phong không ngừng thi triển nhiếp hồn thuật bổ sung vào trong quang mạc.
- Tuy chúng ta cũng không dùng toàn lực, thế nhưng cho dù dùng toàn lực, vẫn không thu lại được bao nhiêu khoảng cách so với hắn.
Băng Hồn luôn cao ngạo, lần trước bọn họ thua Nghệ Phong vẫn không cho là đúng, dù sao lần đó là do hỗn chiến, thế nhưng lần này đã phải tâm phục khẩu phục rồi.
- Nếu như không có kỳ ngộ đặc biệt, đời này sẽ luôn bị hắn kéo dài thêm khoảng cách!
Cô Tinh bất đắc dĩ nói, có một bằng hữu như vậy, bọn họ cũng chịu đả kích thật sâu.
- Mẹ nó, về sau không tìm người này tỷ thí nữa.
Nghị Minh tức giận mắng một tiếng, cử động quá mạnh ảnh hưởng tới vết bầm tím trên người, khóe miệng hắn không nhịn được co quắp lên.
- Đồng ý!
Băng Hồn và Cô Tinh nhấc tay biểu thị đồng ý.
Chỉ có một mình Họa Thủy đang cắn răng, hận không thể chém tan Nghệ Phong thành vạn đoạn, hỗn đản kia mỗi lần trở về đều khi dễ nàng, nàng không cam lòng buông tha cho hắn như vậy!
Mấy người Cô Tinh thấy bộ dáng Họa Thủy như vậy, không ai nói gì, bọn họ sớm biết Họa Thủy có oán niệm sâu đậm với Nghệ Phong, từ khi Khinh Nhu còn tại học viện đã như vậy rồi.
…
Ngay khi giữa sân còn chưa trở lại bình tĩnh, Nghệ Phong đã tới lầu các của viện trưởng Trạm Lam, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi đi tới, đáy lòng cũng cầu khẩn quái lão đầu an toàn trở về.