Mị Ảnh

Chương 928 : Vây sát Âm Quỷ

Ngày đăng: 19:39 20/04/20


 

- A… Uhm…

Trong một tòa nhà cách đó không xa, những tiếng ngâm không ngừng vang lên. Nghệ Phong thực sự khó có thể tưởng tượng, một lão già như vậy, cư nhiên còn đủ sức kéo dài lâu như thế, tiếng ngâm rên bên trong vang lên cả nửa canh giờ không gián đoạn, xem ra thực lực tốt cũng được thể hiện trên nhiều phương diện, ngay cả chuyện phòng the.

Những tiếng thanh âm kiểu này khiến Liễu lão có chút đỏ mặt. Phải thừa nhận, tiếng rên rỉ của nữ nhân kia xác thực rất dụ người, cho dù là Nghệ Phong tại kiếp trước đã xem qua rất nhiều phim ảnh, thế nhưng vẫn không nhịn được hỏa khí bốc lên, hắn phải thi triển Lăng Thần Quyết mới áp chế được xuống.

Tiếp tục chờ đợi, hiện tiếng ngâm rên bên trong vẫn vang lên đều đều, điều này khiến Nghệ Phong và liễu lão liếc mắt nhìn nhau cực kỳ bất đắc dĩ. Ba ngày trước bọn họ đã được Thi Đại Nhi dẫn đường tới nơi này, ngây người tại đây ba ngày, tới hôm nay Nghệ Phong đã chờ được lão già kia đến hẹn hò tình phụ. Âm Quỷ còn háo sắc hơn so với tưởng tượng của Nghệ Phong, vừa đến đây liền không nói hai lời, lập tức khai chiến với vị tình phụ phong vận kia. Đối phương làm chuyện mây mưa tiêu hao, Nghệ Phong và Liễu lão tự nhiên không ngăn cản, vẫn nhẫn nại chờ đợi bên ngoài.

Thế nhưng thật không ngờ, lão gia hỏa này còn mạnh hơn nhiều trong tưởng tượng, nghe tiếng nữ nhân kia gào thét chói tai từng trận, Nghệ Phong biết vẫn cần thêm thời gian chờ đợi.

Liễu lão thực sự không thể chịu được thứ thanh âm này, chỉ có thể dùng đấu khí bịt chặt lỗ tai lại. Nghệ Phong thấy thế không khỏi trộm cười, đáy lòng suy đoán Liễu lão không phải còn là đồng tử đi. Nghĩ tới loại khả năng này, Nghệ Phong thiếu chút không nhịn được cười ầm lên. Có điều, hắn vẫn không dám biểu lộ ra, bằng không khó tránh khỏi Liễu lão thẹn quá hóa giận.

Chờ thêm nửa canh giờ, tiếng hét chói tai trong gian nhà mới chậm rãi dẹp xuống, điều này khiến cho tinh thần Nghệ Phong và Liễu lão chấn động, ánh mắt nhìn thẳng tới tòa nhà kia.

Quả nhiên, không lâu sau, một người thân diện hắc bào, tướng mạo có vẻ âm trầm của tử khí đi ra khỏi trong phòng. Liễu lão thấy thế, quay sang gật đầu với Nghệ Phong, đấu khí trong cơ thể cũng chậm rãi vận chuyển tới trên bàn tay, đấu khí khổng lồ ngưng tụ lại nhưng không hề tạo thành một chút thanh âm, ngược lại còn an tĩnh dị thường.

Âm Quỷ hiển nhiên còn đang chìm đắm trong lạc thú, trong lòng cũng phải tán thán không thôi với người tình phụ, vừa mới điên cuồng như vậy, khiến chân hắn cũng có chút mềm, may rằng có thực lực Tôn cấp, nếu là người bình thường, thật đúng là tiếp không nổi dưới kích thích của nàng.

Nghĩ vậy, Âm Quỷ có một loại cảm giác tự hào, là một nam nhân có thể khiến một nữ nhân dục vọng cao như vậy phải bị chinh phục không xuống giường được, sợ rằng là ai cũng phải tự hào.

Ngay khi Âm Quỷ đang dạt dào đắc ý, ánh mắt hắn mạnh mẽ ngưng lại, thân ảnh hóa thành một bóng ảnh trốn nhanh về một phía. Đúng tại chỗ hắn vừa đứng, một đạo năng lượng kinh khủng oanh kích tới, thổi bay bụi đất lên ngợp trời, cát đá bắn lên tung tóa, một chiếc hố sâu rộng hơn mười thước được tạo thành, dư ba năng lượng vẫn tiếp tục tàn sát bừa bãi trong hư không.

- Đồ vụng trộm, lăn ra đây!

Âm Quỷ né tránh xong, nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo năng lượng hình trụ bắn thẳng về phía chỗ Nghệ Phong và Liễu lão đang ẩn nấp.

Nhìn năng lượng bắn tới trong chớp mắt, Nghệ Phong và Liễu lão thở dài một hơi, tuy rằng biết rõ xác suất đánh lén thành công một vị Tôn cấp gần như bằng không, dù sao bọn họ cũng không am hiểu trò này, thế nhưng thất bại vẫn khiến bọn họ có chút thất vọng. Hai người thi triển thân pháp bay nhanh khỏi chỗ ẩn nấp, tránh né công kích của Âm Quỷ.

- Oanh…
Thế nhưng, lần chiếm thượng phong này cũng không khiến Liễu lão thấy vui vẻ. Tuy rằng nhìn từ giao phong, Liễu lão tự tin có thể đánh bại đối phương, thế nhưng muốn thắng lợi trong thời gian ngắn, tuyệt không phải chuyện dễ dàng. Cường giả Tôn cấp tranh đấu, một lần mấy ngày đêm không phải chuyện lạ. Bốn canh giờ quả thực quá ngắn.

- Xuy xuy, thử xem đạo tử khí này thế nào.

Âm Quỷ cũng không vì mình bị vây trong hạ phong mà lo lắng, lực lượng không đấu được đối phương, vậy dùng tử khí thu thập đi.

Âm Quỷ vung cánh tay, một đạo tử khí âm hàn cấu thành một chiếc roi dài mấy trượng, hung hăng quất về phía Liễu lão. Nơi roi tử khí đi qua, một cỗ âm hàn bao trùm hư không, nhiệt độ bốn phía giảm mạnh, khiến người ta cảm giác kinh hãi ghê người.

Năng lượng tử khí ngưng tụ như vậy, cho dù Liễu lão cũng không dám đơn giản tiếp xúc, thân ảnh mạnh mẽ lóe lên. Cùng lúc đó, roi tử khí kia hung hăng quất vào vị trí Liễu lão vừa đứng, một vết rách không gian mạnh mẽ hình thành, khe không gian đen ngòm không khỏi khiến Nghệ Phong thấy hãi hùng, nếu một roi này quất lên người hắn, sợ rằng mất nửa cái mạng.

- Xuy xuy, ta khuyên các ngươi nên cút thật nhanh!

Âm Quỷ cười càn rỡ.

- Hừ!

Liễu lão hừ một câu, nói:

- Thực lực như vậy còn dám mạnh miệng, cũng không sợ đầu lưỡi quá dài. Nguồn truyện: Truyện FULL

Âm Quỷ không thèm để ý, có chút uy hiếp nói:

- Ta thừa nhận thực lực của ta không bằng ngươi, thế nhưng ngươi cũng đừng mơ thắng ta trong thời gian ngắn. Ngươi cần phải hiểu rõ, đây là địa bàn của ai, ta cũng không tin ngươi có thể ngăn trở được mấy Tôn cấp.

Nghe Âm Quỷ nói, Liễu lão cũng hơi nhíu mày: xác thực, chiêu thức tử khí quá mức quỷ dị, chính mình tuy rằng có đẳng cấp mạnh hơn đối phương, thế nhưng muốn nhanh chóng thu thập đối phương là chuyện không thể. Hết lần này tới lần khác, bọn họ thiếu nhất chính là thời gian!