Mị Ảnh

Chương 934 : Hấp Tinh xuất

Ngày đăng: 19:39 20/04/20


 

Lý Mông nhìn Nghệ Phong mạnh mẽ chống đỡ thân thể, trên mặt tràn đầy dữ tợn. Thân thể hắn ngoài mất vết thương bị nổ rách ra, chảy ra những dòng máu đỏ tươi trông hết sức ghê rợn, đồng thời, lực lượng khổng lồ vừa rồi cũng khiến huyết khí trong cơ thể hắn nhộn nhạo. Từ khi hắn bắt đầu trở thành Tôn cấp tới giờ, đã lần nào bị thương nặng như vậy?

Thế nhưng, lúc này lại bị một Vương cấp làm thành thế này, chuyện này nếu như truyền ra ngoài, hắn còn mặt mũi nào sống trên đời này nữa?

Lý Mông làm thế nào cũng không ngờ, thiếu niên trước mặt lại có thể phát ra lực lượng kinh khủng như vậy, lực lượng kia cũng đủ để làm hắn bị thương nặng, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, không bảo lưu lại chút nào, bằng không thì e là một quyền vừa rồi cũng đủ để cho hắn ngả xuống đất không dậy nổi.

Thế nhưng cho dù như vậy, Lý Mông cũng thật không ngờ đối phương lại là một Nhiếp Hồn Sư. Cho dù hắn chặn lại được một quyền khiến trái tim hắn run lên kia, nhưng vẫn không có thể ngăn được công kích của nhiếp hồn sư, nếu là bình thường, đòn công kích này tuyệt đối không có khả năng làm hắn bị thương, thế nhưng vừa nãy hắn đã tiêu hao rất nhiều lực lượng để chạm tráng với một quyền của Nghệ Phong, cho nên mới bị đòn nhiếp hồn thuật này đánh huyết nhục mơ hồ.

Đây cũng là lần đầu tiên Lý Mông trở nên thận trọng, ánh mắt nhìn Nghệ Phong không còn vẻ khinh thường đối với Vương cấp nữa. Biểu hiện vừa rồi của Nghệ Phong cũng đủ để coi Nghệ Phong là cường giả ngang cấp nhau.

- Ngươi là kẻ biến thái nhất mà ta từng thấy. Người thanh niên, đáng tiếc cho dù ngươi kiệt xuất hơn nữa, ngày hôm nay cũng phải ngã xuống ở đây!

Lý Mông âm trầm quay sang nói với Nghệ Phong, trong ngữ khí chứa đầy mười phần sát ý.

Nghệ Phong tiếp tục nuốt thêm mấy viên đan dược cao cấp, dằn lại cơn nhộn nhạo của huyết khí trong cơ thể, thương thế nhiều lần chồng chéo lên nhau, khiến sắc mặt của hắn trắng bệch không còn chút máu. Nếu như không phải Nghệ Phong đã từng trải qua nhiều đau đớn thì có lẽ đã thật sự không kiên trì được nữa.

Nhìn Lý Mông trước mặt, tuy khí tức có chút hỗn loạn, thế nhưng vẫn còn sức chiến đấu rất mạnh, trong lòng Nghệ Phong cũng dâng lên cảm giác bất đắc dĩ. Hắn đã thi triển ra Tinh Bạo Nhật Nguyệt và Nhiếp Hồn Thuật để đánh lén, nhưng đã bị đối phương tiếp lấy. Tôn cấp chính là Tôn cấp, thực lực cường hãn hơn Vương cấp ngũ giai của hắn nhiều lắm, có lẽ khi thăng cấp lên mấy cấp nữa thì mới có thể làm trọng thương đối phương, thế nhưng lúc này vẫn phải còn đi một đoạn đường rất dài.

- Ngươi là thiếu niên đầu tiên khiến ta có vài phần kính trọng, nể tình điểm này, ta cho ngươi được chết toàn thây, ngươi tự kết liễu mình đi!

Lý Mông tự nhiên nhìn ra, Nghệ Phong đã là cung đã giương hết cỡ, khí tức trong cơ thể quá mức hỗn loạn, nhìn bộ dạng suy nhược của hắn, hiển nhiên đấu khí trong cơ thể đã tiêu hao cũng không còn lại bao nhiêu. Tuy rằng hắn hiện tại cũng bị thương không nhẹ, thế nhưng muốn thu thập Nghệ Phong cũng không phải vấn đề lớn.

- Hừ! Toàn thây hay là lưu lại cho chính ngươi đi!

Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, trong tay bắt đầu mạnh mẽ ấn kết, hét lớn một tiếng:

- Hiện!
- Tinh Bạo Thiên Hạ!

Nghệ Phong thi triển Tinh Bạo Thiên Hạ va chạm với đối phương, cả hai người đều phải lùi lại mấy bước. Hai người áp chế không được huyết khí đồng thời bùng phát, hai ngụm máu tươi trào ra từ khóe miệng. Thế nhưng, điều này cũng không khiến hai người để trong lòng, tiếp tục thi triển thân pháp quấn lấy đối phương.

Hai nhân ảnh không ngừng chớp động trên hư không, thỉnh thoảng phụt lên một vòi máu đỏ tươi xẹt qua không trung.

Hai bóng người không ngừng chớp động, kình khí bắn ra văng tung toé khắp bầu trời, cuộc chiến đấu lần này so với trận vừa rồi càng thêm kịch liệt, chỉ là xu thế nghiêng về một bên khi nãy, bây giờ tình huống đã hoàn toàn chuyển biến, thân ảnh thoạt nhìn gầy yếu khi nãy, lúc này lại chiến đấu bằng lực lượng ngang ngửa đối phương, tuyệt không bị rơi vào thế hạ phong, thỉnh thoảng còn có thể khiến đối phương chịu chút thiệt thòi.

Nếu như người bên ngoài thấy tình cảnh như vậy, tất nhiên sẽ bị giật mình rụng hết hàm răng. Từ khi nào mà Vương cấp có thể khiêu chiến tôn nghiêm của Tôn cấp?

Thế nhưng cảnh tượng này lại ngang nhiên diễn ra trên hư không.

Nhưng tình cảnh này cũng không kéo dài lâu lắm, sắc mặt Nghệ Phong liền đại biến, hắn đã cảm giác được lực lượng trong cơ thể bắt đầu chậm rãi suy yếu. Nghệ Phong không cần nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra, đây là thời gian hạn định tác dụng của trảm Tiên đã tới rồi, nghĩ đến sự đáng sợ sau khi Trảm Tiên mất đi tác dụng. Tinh Bạo Nhật Nguyệt lại lần nữa ngưng tụ trong bàn tay Nghệ Phong, Lý Mông đã chịu qua thiệt thòi, làm sao dám đón đỡ chiêu này của Nghệ Phong nữa, hắn vội vàng lắc mình tránh né.

Một Tôn cấp mà lại đi tránh né công kích của Vương cấp?

Giữa sân đang diễn ra một việc cực độ trái lẽ thường, thế nhưng sự trốn tránh của Lý Mông khiến lãnh ý nơi khóe miệng Nghệ Phong càng đậm, hừ một tiếng, Thuấn Di khởi động trong nháy mắt, di chuyển chắn ngang trước mặt hắn, một quyền hung hăng đánh sang.

Lý Mông một lòng chỉ lo chạy trốn, nào ngờ đến Nghệ Phong còn có kỹ năng Thuấn Di như vậy, căn bản không kịp né tránh, chỉ có thể đón đỡ công kích, đấu khí trong cơ thể tăng vọt, còn mạnh hơn ba phần so với vừa nãy.

Nhưng ngay lúc này, trái tim Nghệ Phong bỗng nhiên như căng lên, một luồng khí thế kinh khủng từ xa xa bay nhanh đến, luồng khí thế này cho thấy người đó tuyệt đối cũng là Tôn cấp.

Lại thêm một Tôn cấp? Còn đánh làm gì nữa?