Mị Ảnh
Chương 968 : Chuẩn bị đan dược
Ngày đăng: 19:39 20/04/20
Duy nhất một Tôn cấp mà thôi, sao có thể là đối thủ của ba Tôn cấp, ba người Nghệ Phong đều không tầm thường, đặc biệt là Liễu lão đã có thực lực tứ giai, vượt trên hẳn đối phương. Tới trình tự Tôn cấp rồi, chênh lệch giữa một giai giống như trời với đất, tuyệt đối không thể bù đắp dễ dàng.
Dưới thế vây công của ba người, đối phương cũng không kiên trì được bao lâu, bị Liễu lão oanh thẳng một quyền lên ngực, dưới một quyền này, ngực đối phương bị lõm xuống một vết kinh khủng, thân thể bay ngược ra phía sau, thắt lưng cắt ngang một gốc cây, sau khi phá ngang vài gốc đại thụ khác, lúc này thân hình mới hung hăng nện xuống mặt đất, tạo thành một hố lớn, đồng thời cả người bị vùi vào trong bùn đất, máu miệng không ngừng trào ra.
Bị một quyền đánh trọng thương, trong mắt đối phương tràn ngập vẻ kinh hãi, vừa định đề cao đấu khí thi triển thân pháp chạy trốn, đã thấy một đạo bạch quang bay nhanh về phía mình. Tốc độ đạo bạch quang cực nhanh, hắn căn bản không kịp phản ứng, đã bị đạo bạch quang rơi xuống trên trán, trong ánh mắt mở to kinh khủng, hắn cảm giác đầu mình bị một thứ lạnh lẽo cắm thẳng vào, thần trí dần không rõ, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng.
Nghiêm Thành lần đầu tiên nhìn thấy Yêu Ngọc, nhìn Yêu Ngọc rút ra hồn thể của đối phương, sau đó thôn phệ như ăn một bữa no, trong mắt hắn đồng dạng cũng kinh sợ không thôi, quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong và Liễu lão, lại phát hiện hai người nhìn một màn này như đã thành quen.
- Ma thú có thể thôn phệ hồn thể Tôn cấp?
Nghiêm Thành nuốt sâu một ngụm nước bọt, cảm giác trái tim như đông cứng lại, nhìn Yêu Ngọc bay trở lại trên vai Nghệ Phong, trong mắt còn nguyên vẻ chấn động, thậm chí quên đuổi theo mấy người Vương cấp kia.
Có điều Liễu lão không hề quên, dưới sự truy kích của Liễu lão, mấy tên Vương cấp chỉ trong chốc lát đã bị xử lý. Khi Liễu lão nhìn thấy không còn một người sống, lúc này mới thở dài một hơi, thế lực có thể sở hữu Tôn cấp, tất nhiên không đến mức quá nhỏ yếu, không cần thiết chọc phải phiền phức như vậy. Nếu không muốn đối phương ghi hận, diệt khẩu chính là biện pháp tốt nhất.
Thấy đối phương bị tiêu diệt hoàn toàn, lúc này Nghệ Phong mới nhìn về phía Yêu Ngọc, tiểu gia hỏa này thôn phệ được ba hồn thể Tôn cấp hiện càng thêm yêu dị, trên thân thể bạch ngọc, quang vựng lưu chuyển tạo ra một loại cảm giác thần bí.
- Tiểu gia hỏa, không phải đã nói với ngươi, không nên quá tham lam sao?
Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ gõ đầu Yêu Ngọc, trừng mắt nói.
Yêu Ngọc khẽ cọ cọ lên mặt Nghệ Phong như lấy lòng, tựa hồ giải thích cho hành vi vừa rồi. Nghệ Phong thấy thể cũng có chút bất đắc dĩ, chỉ hi vọng như vậy sẽ không ảnh hưởng xấu tới nó.
- Nghệ Phong công tử, ma thú này của ngài có đẳng cấp gì? Bộ dáng dường như rất lợi hại!
Thế nhưng, cho dù bọn họ nỗ lực tìm kiếm như vậy, vẫn không đủ với trình độ tiêu hao của Nghệ Phong, điều này khiến cho Liễu lão hơi bị cười khổ, những chỉ có thể tiếp tục bôn ba. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Chấn động nhất vẫn là Nghiêm Thành, Nghiêm Thành thế nào cũng không nghĩ ra được, Nghệ Phong cư nhiên là một y sư thất giai, nhìn từng viên đan dược bay ra khỏi đỉnh lô, Nghiêm Thành cảm giác thế giới này có phải có chút điên cuồng.
Một Vương cấp có thực lực sánh ngang Tôn cấp, một y sư thất giai đỉnh phong, cư nhiên đều xuất hiện tại trên một thiếu niên mới hai mươi tuổi đầu, chuyện này nói ra có bao nhiên người nguyện tin tưởng?
Hơn nữa Nghiêm Thành mơ hồ nghe được, đối phương còn học tập nhiếp hồn thuật tại chỗ quái lão đầu trong học iện Trạm Lam, chỉ là không biết nhiếp hồn thuật của hắn mạnh cỡ nào, nếu như nhiếp hồn thuật cũng mạnh như tiêu chuẩn võ giả, vậy thế giới này đã triệt để điên cuồng mất rồi.
Nếu như trước đây Nghiêm Thành đối với Nghệ Phong chỉ cho rằng là cường giả ngang cấp, lúc này Nghiêm Thành nhìn về phía Nghệ Phong dã có thêm vài phần cung kính, một y sư thất giai đỉnh phong, đã mơ hồ sánh ngang địa vị Tôn cấp. Hơn nữa, đối phương còn có thực lực tương đồng Tôn cấp, địa vị không còn đơn giản như vậy nữa.
Đương nhiên lúc này đây Nghiêm Thành tìm kiếm dược liệu càng thêm điên cuồng, trong lòng hắn cực kỳ rõ ràng, có thể giúp Nghệ Phong luyện chế càng nhiều đan dược, hắn càng có nhiều để sử dụng. Trong loại tình cảnh sắp tới, có nhiều hơn một viên đan dược, không chừng chính là thêm một cái mạng.
Trừ bỏ thỉnh thoảng nghỉ ngơi lại sức, đa phần Nghệ Phong đều đặt trong viện luyện chế dan dược, đồng thởi cũng thỉnh thoảng kiểm tra khu vực Kim Ưng Tông phía dưới.
Khi ngày thứ ba đã tới, Nghệ Phong cũng ngăn cản hai người Liễu lão rời đi, hắn phát hiện đệ tử tại khu vực Kim Ưng Tông bắt đầu căng thẳng tinh thần, mơ hồ đi động nhắm về một phương hướng.
Dị trạng này của đối phương, khiến đám người nguyên bản ở trên các đỉnh núi lớn đều sửa lại thái độ, khí thế khẩn trương bao trùm cả khi vực hơn mười dặm, cho dù một phần nhỏ cũng không có ngoại lệ.
Liễu lão, Nghiêm Thành và Nghệ Phong đứng trên một khối nham thạch tại đỉnh núi, đấu khí tập trung trong cơ thể, tinh thần đề cao tới mức tận cùng, hết sức căng thẳng.