Mị Ảnh
Chương 97 : Ngươi thực sự cho rằng nhiều người sẽ hữu dụng sao?
Ngày đăng: 19:32 20/04/20
- Công pháp Nhật giai?
Tạp Lạp Đạt cảm giác được huyết khí trong người không ngừng dâng lên, nhớ tới một quyền khí phách vô song vừa rồi, hắn kinh hãi kêu lên. Hắn tin chắc, chỉ có công pháp Nhật giai mới có uy thế như vậy.
Công pháp Nhật giai a, cái này chính là vũ kỹ đỉnh giai tiểu dong binh bọn họ luôn hướng tới. Công pháp mạnh nhất của mình cũng chỉ là công pháp Nguyệt giai trung cấp. Vẫn là chính mình cửu tử nhất sinh, sử dụng vô vàn thủ đoạn mới có. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thế nhưng, hiện tại từng môn công pháp Nhật giai lại xuất hiện trước mắt mình, điều này để cho hắn rất hưng phấn. Nếu như bán được Nhật giai công pháp thì đời này áo cơm không cần lo. Hơn nữa, nếu như mình học xong công pháp Nhật giai, thực lực sẽ đề thăng không chỉ mấy lần.
Nghĩ vậy, Tạp Lạp Đạt liền quên mất Cát đại thúc, quên luôn thiếu nữ mỹ nhân Tình Nhi. Con mắt hắn tỏa ra quang mang nóng bỏng nhìn Nghệ Phong, trong mắt lóe lên vẻ tham lam.
- Tiểu tử, cho ngươi một lựa chọn. Chỉ cần giao ra vũ kỹ Nhật giai, ta sẽ để các ngươi rời đi.
Tạp Lạp Đạt hưng phấn nói, đáy lòng không khỏi cảm thán vận khí mình thật tốt, dĩ nhiên cả công pháp Nhật giai cũng để cho mình gặp được.
Trong mắt Nghệ Phong hiện lên một đạo hàn quang, nào ngờ công pháp Nhật giai mà mình cũng không phải để ý lắm lại làm cho hắn kích động như vậy, hắn không khỏi mắng thầm trong lòng: đồ nhà quê.
Nếu như Tạp Lạp Đạt biết Nghệ Phong hiện tại đang suy nghĩ cái gì, nhất định hắn sẽ chửi ầm lên, đem mười tám đời tổ tông Nghệ Phong chửi một lần, coi như là tiểu thiếp của tổ tông Nghệ Phong cũng phải ân cũng phải ân cần thăm hỏi một lần.
Vũ kỹ Nhật giai, ở bên ngoài tuyệt đối có giá cao đến hơn mười vạn kim tệ, nhưng có tiền chưa chắc đã có công pháp để mua.
Đương nhiên, Nghệ Phong xuất thân đặc thù ở Thánh Địa đương nhiên không biết, hắn chỉ biết là, bộ công pháp Nhật giai của mình không có trăm bản thì cũng có mười bản sao chép. Nếu như hắn biết, một quyển vũ kỹ Nhật giai có thể bán được hơn mười vạn kim tệ, khẳng định hắn sẽ tìm cách để trộm mấy bản từ Thánh Địa. Chậc chậc, cái này cũng đều là tiền a…
- Ngu ngốc…
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, trong miệng thốt ra hai chữ.
Đôi mắt âm lãnh của Tạp Lạp Đạt khép lại, càng lộ ra vẻ âm lãnh không gì sánh được, hắn nắm chặt nắm tay. Gỡ xuống trọng kiếm sau lưng, âm trầm nói:
- Tốt, lão tử giết ngươi, sau đó chậm rãi tìm…
Tuy Tạp Lạp Đạt vừa mới ăn chút thiệt thòi, nhưng hắn không tiếp thu được chuyện mình không giết nổi một thiếu niên. Bất lợi vừa rồi, hắn đều quy kết tại vì vũ kỹ Nhật giai. Thế nhưng, cho dù như vậy, hắn cũng không dám coi thường Nghệ Phong, rốt cuộc lấy ra binh khí. Hắn là một kiếm sĩ, có kiếm trong tay, thực lực của Tạp Lạp Đạt có thể tăng thêm ba thành.
- Nghệ Phong, cẩn thận một chút. Kiếm pháp tên cầm thú này rất mạnh. Hơn nữa, hắn còn có một chiêu vũ kỹ Nguyệt giai.
Nghệ Phong rất rắm thối sửa lại quần áo. Thế nhưng khi thấy trọng kiếm của Tạp Lạp Đạt chém tới, hắn vội hô to một tiếng:
- Mẹ ơi!
Cái tư thế rắm thối kia còn không hoàn thành, lập tức liền sụp đổ. Hắn phải vắt chân lên cổ mà trốn.
Tình Nhi nhìn thấy một màn này, càng cười vui vẻ: ai bảo ngươi rắm thối. Gặp báo ứng liền đi.
Tạp Lạp Đạt thấy được Nghệ Phong dưới sự truy giết của mình còn có thể liếc mắt đưa tình, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt, thiếu chút nữa không khống chế được. Bị một thiếu niên trêu đùa, dù là ai cũng không thể thừa nhận được.
- Tạp chủng, trốn, ta xem ngươi trốn đến khi nào. Các ngươi nhanh làm thịt tên khốn này cho ta.
Tạp Lạp Đạt nhìn Nghệ Phong, quay sang thủ hạ giận dữ hét.
Vốn giết một thiếu niên là việc dễ như trở bàn tay, nay lại nan giải như vậy, hắn cũng không còn cố kỵ cái gì, chỉ nghĩ muốn xác Nghệ Phong.
Cát đại thúc nghe sưu một tiếng liền thấy một đám vây lấy Nghệ Phong, không khỏi mắng to:
- Tạp Lạp Đạt, ngươi còn có xấu hổ hay không. Ba Sư Cấp. Ba Nhân Cấp vây công một thiếu niên.
Tạp Lạp Đạt hừ một tiếng, nói:
- Nếu như ngươi bất mãn, ngươi có thể đến giúp hắn.
Cát đại thúc tức giận, vừa định đi tới vòng vây, lại nghe một âm thanh nhàn nhạt vang lên:
- Ha ha, lẽ nào ngươi cho rằng nhiều người là có thể thắng sao? Nếu như vậy, bản thiếu sẽ cho các ngươi chết không có chỗ chôn.
Câu nói thản nhiên khiến Cát đại thúc ngẩn ra tại chỗ. Nhìn thiếu niên tự nhiên vững vàng trước mắt, hắn không khỏi cảm giác con mắt của mình sai rồi.
Dưới sự vây công của ba Sư Cấp, ba Nhân Cấp, hắn vẫn có thể bình tĩnh tự nhiên như vậy, rốt cuộc tên này là đệ tử do ai bồi dưỡng, trước không nói đến thực lực, chỉ cần khí chất không quan tâm đến hơn thua cũng không phải người bình thường có thể có được. Ít nhất mình dưới tình huống như vậy tuyệt đối không thể bình tĩnh tự nhiên.