Mị Ảnh

Chương 986 : Tọa kỵ Yêu Ngọc

Ngày đăng: 19:39 20/04/20


 

- Xuy…

Có tiếng va đập mạnh, điều này khiến bốn người kia ngừng quyền thế công kích tới Nghệ Phong, mấy người hít sâu xuống một ngụm lương khí, nghe tiếng thanh âm bỗng nhiên ngớ tới điều gì, ánh mắt cả đám dại ra nhìn bóng người đập trên mặt đất, lúc vừa rồi dưới oanh kích ngưng tụ toàn bộ lực lượng của đầu mãnh thú, trên ngực người kia xuất hiện một lỗ máu cực lớn, máu đỏ không ngừng cuồn cuồn tuôn ra từ miệng vết thương.

- Tiểu tử này cư nhiên dưới vòng vây công của năm Tôn cấp, chém giết Tôn giả của Kim Ưng Tông rồi!

Trong lòng mọi người mọc lên một cỗ hoang đường, năm Tôn cấp vây công một Vương cấp, còn bị đối phương chém giết đi một người Tôn cấp, đây có phải đang nói giỡn?

Thế nhưng, thi thể đang lạnh dần trên mặt đất nói cho bọn họ biết, một màn không thể tưởng tượng trước mặt kia hoàn toàn là thực… Nhìn máu chảy ra nhiễm đỏ mặt đất, mọi người cảm giác trái tim mình vừa bị hung hăng nắm một cái thật mạnh, có chút không thở nổi.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ hư không an tĩnh đáng sợ, không có một người xuất thủ tới Nghệ Phong.

Nghệ Phong nhìn Tôn giả của Kim Ưng Tông đã ngã xuống, trong lòng cũng cười nhạt không thôi, từ khi nhìn thấy đối phương, hắn chưa lúc nào buông bỏ sát tâm. Tuy rằng nghĩ dưới vây công của mấy Tôn cấp, chém giết đối phương gần như không thể, may là lần này cũng thành công. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhớ tới để chém giết được đối phương, đấu khí trong cơ thể phải tiêu hao mấy bảy tám phần, ngay cả ba đầu mị cũng có vẻ suy yếu. Nghệ Phong cũng hiểu được đã trả giá quá lớn, nhưng giá này là hoàn toàn xứng đáng.

Đây đã là vị Tôn cấp thứ ba của Kim Ưng Tông ngã xuống trong tay hắn, riêng điều này đã đủ khiến bọn hắn đau xót không thôi rồi.

Nhìn ba đầu mị có vẻ suy yếu, Nghệ Phong kết thủ ấn, thu hồi lại ba đầu mị. Nhìn ba dầu mị biến mấy, lúc này Nghệ Phong mới chuyển ánh mắt về phía bốn người kia, đồng thời Phệ Châu trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, thôn phệ linh khí quanh người…

Nhìn thấy ánh mắt Nghệ Phong chuyển hướng bọn họ, trong lòng cả đám không nhịn được phát lạnh, chỉ là cảm giác được khí tức Nghệ Phong có chút uể oải, trong mắt mọi người lại tuôn ra vẻ tham lam.

- Giao thánh quả ra đây!

Một Tôn giả lạnh lùng nói, khí thế cũng uy áp về phía Nghệ Phong.

- Hừ! Thu hồi thứ khí thế buồn cười của ngươi về đi!

Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, đối với khí thế của đối phương làm như không thấy.
Nghệ Phong tức giận mắng một tiếng, thân ảnh nhanh chóng chớp động, tại trong hư không lưu lại đạo đạo tàn ảnh. Chỗ đan dược không còn lại nhiều lắm, cũng được Nghệ Phong cho từng viên vào miệng nuốt xuống, cố gắng bổ sung năng lượng cho cơ thể.

Nhớ tới tiêu hao đan dược mấy ngày này, Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ, còn may là hắn, nếu như đổi thành người khác mà nói, đã sớm táng gia bại sản rồi. Thế nhưng cho dù bản thân hắn là y sư thất giai, tại mức tiêu hao mấy ngày này, đan dược trong nạp linh giới cũng dần cạn kiệt, chỉ còn lại một ít đan dược cấp thấp. Thế nhưng loại đan dược ở mức này, đã không còn mấy tác dụng với hắn nữa!

Lưu lại đạo đạo tàn ảnh trên hư không, khi bay tới một đoạn cực xa, Nghệ Phong cũng cảm giác đấu khí trong cơ thể cấp tốc giảm xuống, một cỗ cảm giác trầm trọng mọc lên trong đầu.

- Hiệu quả hết rồi!

Nghệ Phong cười khổ, trong lòng cũng mười phần bất đắc dĩ, lần này hiệu quả Trảm Tiên có thể kiên trì được lâu như vậy đã nằm ngoài dự liệu của hắn, thế nhưng hiện tại hiệu quả hết đi, không thể nghi ngờ là muốn mạng của hắn. Nếu như cường giả Tôn cấp đuổi theo, vậy thì lành ít dữ nhiều. Mà ở tình huống của hắn, khả năng này có trên chín thành.

- Kháo, sớm biết như vậy, để lại một thánh quả trong nạp linh giới, ít nhất có một quả, bọn họ cũng sẽ tranh tới ngươi chết ta sống.

Nghệ Phong mắng to một tiếng, thế nhưng trong lòng cũng rất minh bạch, trong tình huống này, căn bản không thể chỉ cho một quả vào, một là chuyển qua toàn bộ, còn lại là không bỏ ra chút nào.

Đối với những thứ trong tay mình, Nghệ Phong còn không có ý định bỏ đi thứ gì.

Cũng không bay thêm được bao nhiêu, tốc độ Nghệ Phong rốt cuộc chậm lại, rơi vào trong trạng thái suy yến này, hắn muốn bước đi bình thường cũng khó khăn.

Ngay khi Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi, Yêu Ngọc từ trong lòng bay nhanh ra, mạnh mẽ biến lớn trong hư không, một lần nữa đạt tới kích thước mấy trượng, đuôi quấn lấy Nghệ Phong, trong lúc hắn đang sững sờ, đã bị Yêu Ngọc dùng đuôi nhấc lên rồi đặt tại phía sau lưng nó.

Khi đặt Nghệ Phong xuống trên lưng, Yêu Ngọc không chút dừng lại, hóa thành một đạo ảnh tử bay nhanh về phía xa. Ngồi trên lưng Yêu Ngọc, Nghệ Phong nghe được bên tai từng trận gió thổi, Nghệ Phong rốt cuộc cũng phản ứng qua, nhìn xuống phía dưới, từng gốc cây bị lướt qua, khiến Nghệ Phong không nhịn được mắng to một tiếng:

- Kháo… Sớm biết ngươi có thể như này, ta còn khổ sở chạy đi như vậy làm gì a.

Nghệ Phong dở khóc dở cười, tốc độ Yêu Ngọc cư nhiên không thua tốc độ hắn khi thi triển thân pháp Mị Ảnh.