Mộ Dung Thế Gia Chi Hoa Sự

Chương 12 :

Ngày đăng: 00:44 19/04/20


Quần áo trang sức của ta không cần phải nói, đủ loại kiểu dáng, hết sức xa hoa.



Còn có những thứ khác nữa, ví như tách ta dùng cũng có tới 8 cái, tách lưu ly để súc miệng (BB: tách lưu ly là tách thủy tinh, thời đó rất là quí nha, quí hơn tách vàng tách bạc a…), tách sừng tê giác để uống nước trong, tách quan diêu là để uống Hồng Trà, tách Tử Sa để uống Trà xanh, tách Ngà Voi để uống Trà Lài, tách Ngọc Bích để uống Tham Trà, tách Kim Bôi để uống Mật Thủy, tách bạc để uống thuốc.



Những tiểu phiên nữ (BB: tức là cô gái ngoại tộc, ý chỉ các cô gái vùng thảo nguyên) được phái tới hầu hạ ta đều bị tám cái tách của ta làm cho hôn mê, kỳ thật ta cũng muốn hôn mê theo. Cũng không biết Cửu biểu ca đào đâu ra những thứ này, quả thực quá khoe khoang.



Vốn là biểu ca đã có chuẩn bị sẵn 18 nha đầu đưa tới hầu hạ ta, nhưng Thái sư sợ có gian tế nên không cho vào.



Qua một trận bát nháo của Cửu biểu ca, mọi người đều biết rõ ta là muội muội bảo bối của Cửu gia phủ Mộ Dung trong thành. Những người ban đầu xem thường ta đều bị những dụng cụ hoa lệ này làm cho sáng mắt, xem ta như một con rùa vàng. Nữ nhân thì ghen tị với ta, nam nhân thì tham lam muốn đoạt lấy.



Ngay cả Thoát Hoan cũng đến lôi kéo muốn làm quen với ta, hỏi ta có thể sắp xếp để hắn được gặp mặt Cửu biểu ca nói chuyện, bán hàng hóa cho bọn hắn có thể giảm giá bớt được không?



Ta vẫn như trước giả vở nghe không hiểu, không biết nói tiếng Mông Cổ, A Thát làm bộ làm tịch phiên dịch cho ta nghe. Ta gật gật đầu đáp ứng, Thoát Hoan cười ha hả vỗ vai A Thát, tán thưởng hắn. Khen hắn biết chọn vợ, lấy được quý thê.



Nói tới đây tất yếu phải giới thiệu một chút đến Cửu biểu ca của ta. Dường như việc mậu dịch của cả biên giới Ngõa Thứ này đều nằm trong tay hắn, nhất là về phương diện y dược đều bị Cửu biểu ca lũng đoạn đã thế lại còn lôi kéo thêm bà mẹ tham tiền của ta nhập hội. Dựa vào ảnh hưởng của cha mẹ ta ở triều đình nên quan hệ của hắn với quan quân coi giữ biên giới cực kì thân thiết. Có Đại Minh là chỗ dựa to lớn vững chắc, Ngõa Thứ muốn dùng quyền thế áp nhân cũng phải suy nghĩ lại. Cho nên Cửu biểu ca chẳng qua chỉ là một thương nhân trong giới thương kĩ, nhưng ở Ngõa Thứ không ai có đủ quyền thế để áp chế hắn.



Cũng bởi vậy, ta ở tại phủ thái sư có địa vị rất đặc biệt, ai dám chạm vào liền nóng bỏng tay.



Vì vậy có thể thấy được đầu thai vào nhà có tiền có thế mới là tuyệt sách. Giống như tứ đại mỹ nữ kia, tuy rằng có xinh đẹp hơn ta nhưng cũng chỉ là người có nhan sắc, sống chết đều bị nam nhân nắm giữ. Còn ta nhờ sinh vào đúng nhà, gia thế như vậy có thể nói cao không cao, nói thấp không thấp, muốn quyền có quyền, muốn tiền có tiền, cũng không liên quan đến quan hệ chính trị của bên thông gia.



Hiện tại, mọi người chắc nghĩ rằng ta sẽ làm loạn ở phủ thái sư? Sai, hiện tại ta rất yếu ớt. Ta mặc quần lụa mỏng hoa lệ, đi đường phiêu phiêu, bộ dạng như gió to thổi qua là ta sẽ ngã. Nhãn tình luôn trong sáng khờ dại, mắt mở to ngây thơ, giống như tiên nữ chưa hề vướng bụi trần của nhân gian, không quan tâm đến thế sự ( nếu như ta làm ra bộ dạng thực sự xấu xa, có lẽ những người khác sẽ nghĩ ta đang bị tâm thần). Cuối cùng, trước mặt Thoát Hoan, ta cũng không cần quỳ xuống nữa.




Ta thấy hắn liền chuẩn bị rời đi, lúc ta đi ngang qua người hắn, ta nhìn thấy hắn mỉm cười tà ác, dùng tiếng Mông Cổ nói, chắc hắn nghĩ ta nghe không hiểu, nói: ” Chờ xem, tiểu mỹ nhân, nàng cùng với tiền của nàng đều sẽ là của ta.”



Tâm ta thoáng động, lặng lẽ bắn về phía hắn mê huyễn phấn, chỉ chốc lát, mắt hắn liền mở to.



Ta hỏi hắn: ” Ngươi chuẩn bị hãm hại đệ đệ của người như thế nào?”



Hắn thẳng trả lời trong vô thức: “Lén để trong phòng hắn một ít công văn cơ mật, vu cho hắn là gian tế do người Hán phái tới.”



Ta lại hỏi: ” Vì sao ngươi lại đi hại hắn?”



Hắn đáp: ” Ta chán ghét hắn, vốn ta là người thông minh nhất trong số các huynh đệ, hắn từ nhỏ đã đần độn nhưng lại đọc sách tốt hơn ta, tập võ cũng mạnh hơn ta. Vốn ta là nhi tử mà mẫu thân yêu thích nhất, mẫu thân luôn nói ta sẽ là nam nhân đẹp trai nhất thảo nguyên, vậy mà khi hắn sinh ra lại giống ta, càng lớn càng giống ta. Phụ vương và mẫu thân cũng càng ngày càng yêu quí hắn. Cho nên lần đó, khi đánh nhau với Thát Đát, ta liền lừa hắn tới chiến trường, đạp hắn xuống ngựa. Thật không ngờ, hắn không những không chết mà còn có được được một tiểu mỹ nhân. Mẫu thân xem hắn là bảo vật, phụ vương cũng xem trọng hắn, mọi người ai cũng lấy lòng hắn. Những thứ này vốn nên là của ta! Ta không muốn trên đời này có một kẻ có khuôn mặt giống ta như đúc…”



Ta cũng không thích trên đời này có một người có gương mặt giống A Thát như đúc, hơn nữa, khuôn mặt kia luôn mang theo biểu cảm xấu xí. Cho nên, ta đưa giải dược cho tên cái nắp rồi dùng khinh công chạy ra xa mấy trượng, sau đó, ném một tảng đá lớn về phía tổ ong.



Vì vậy, khi ánh mắt của tên cái nắp kia khôi phục lại bình thường, cảnh tượng đầu tiên mà hắn nhìn thấy chính là một đàn ong vò vẽ đang bao vây hắn. Tiếng kêu thảm thiết của hắn vang vọng cả phủ thái sư.



Mấy binh sĩ ra sức dùng quần áo bao quanh người hắn, lấy nhánh cây đuổi những con ong vò vẽ, nhưng số lượng quá nhiều, đuổi không sao hết được, ngược lại còn làm cho cái nắp kia đau đớn co rút nhiều hơn. Cho đến lúc A Thát tới, dùng thuốc đuổi côn trùng mới có thể làm cho đàn ong vò vẽ lưu luyến rời đi.



Nguyện vọng của Cái nắp đã được thực hiện, hắn thành đầu heo, một chút cũng không giống A Thát.