Mò Lên Giường Của Em

Chương 2 :

Ngày đăng: 21:38 19/04/20


Bạch Dĩnh vẫn ngồi dưới đất, trả lời: “Không ổn chút nào, có một người rất đáng ghét!”



Cô đang nói tới Hoắc Thiệu Khiêm sao? Tiểu Tang dừng lại vài giây, trong đầu liền hiện ra cảnh tối ngày hôm qua, cô liền mở miệng một cách không tự chủ: “Cái tên khốn nạn đó sao.....”



Bạch Dĩnh thở dài một tiếng, xoa xoa hai đầu ngối rồi đứng lên: “Nhưng ba chị lại thích anh ta, muốn tối nay chị đi ăn cơm cùng anh ta, phiền chết đi được!”



“Hoắc tiên sinh...người đó nhìn có vẻ rất chăng hoa....”



“Em rất thân với Thiệu Khiêm à?” Bạch Dĩnh nheo mày, nhìn Tiểu Tang hỏi.



“Không. Không thân....sao em có thể quen biết với thiếu gia của gia đình giàu có chứ.” Tiểu Tang quay đầu đi, tiếp tục thu dọn quần áo, đang nghĩ xem có nên nói chuyện hôm ở cửa nhà vệ sinh nghe được cho Bạch Dĩnh không, suy nghĩ hồi lâu rồi cô mới mở miệng: “Tiểu thư, nếu em nói chuyện ở buổi yến tiệc ngày hôm đó đều là chủ ý của Hoắc thiếu gia chị tin không?



Một lúc lâu không có được câu trả lời, Tiểu Tang quay đầu lại đầy vẻ nghi ngờ, phía sau lưng sớm đã không thấy bóng dáng Bạch Dĩnh đâu rồi.



Tuy Bạch Dĩnh đang có chút tính cách tiểu thư, nhưng vẫn đưa Tiểu Tang tới của một nhà hàng ăn kiểu Ý ở thành phố này.



Nhân viên phục vụ vừa đưa hai người tới bàn ăn đã định sẵn, nhìn người đàn ông ngồi ở phía đối diện, Tiểu Tang trong lòng tự nhiên lại thở phào một tiếng.



Hóa ra không phải là Hoắc Thiệu Khiêm.



Người đàn ông phía đối diện là con trai độc nhất của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Triệu Thị - Triệu Hàng Chi. Nhìn thấy hai người bọn họ, anh ta đứng lên khẽ cười, nụ cười nhoẻn miệng, khuôn mặt với làn da trắng, là một chàng trai khá đẹp trai.



“Mời hai vị tiểu thư ngồi.” Triệu Hàng Chi kéo ghế ra cho Bạch Dĩnh, Tiểu Tang vội vàng xua tay, trường hợp xem mặt thế này, bản thân ngồi ở đây e rằng không phù hợp lắm: “Tôi....tôi ngồi bàn bên cạnh là được rồi.”



Triệu Hàng Chi cũng không ngăn cô lại, đột nhiên như hiểu ra: “Nghe nói nhà hàng này hôm nay đã được mọi người đặt trước hết rồi, hóa ra bàn bên cạnh là vị tiểu thư đây đã đặt trước.”



Tiểu Tang lúng túng dừng bước lại, nhìn Bạch Dĩnh nói: “Tiểu thư, em ở phía ngoài đợi chị.”



Bạch Dĩnh vừa ngồi xuống vừa nói: “Bên ngoài lạnh lắm, ngồi xuống đi.”



“Cái này....” Tiểu Tang có chút do dự, Triệu Hàng Chi cũng đã kéo ghế ra cho cô, cười rạng rỡ, cũng không dễ để từ chối, Tiểu Tang chỉ có thể ngồi xuống.



Khi mà Tiểu Tang đang chiến đấu với con cua trong đĩa, Bạch Dĩnh ngồi bên cạnh có chút bực dọc, nói chuyện cũng có chút không tập trung.



Triệu Hàng Chi cảm thấy vô vị, anh ta nâng ly rượu lên, mở miệng: “Bạch tiểu thư, hai bác bên nhà và cha tôi đều cảm thấy gia thế cũng như hoàn cảnh gia đình của hai nhà ta là phù hợp nhất để kết hôn, bây giờ chỉ đợi ý kiến của Bạch tiểu thư.....”
Lúc này cuối cùng cũng như chọc tức vào anh ta, anh ta nheo mắt lại: “Em thích anh ta?”



Tiểu Tang cũng phẫn nộ rồi, bản thân thích ai thì liên quan chó gì tới anh ta, đặc biệt là cái hạng ngụy quân tử hai mặt này. Cô ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm anh ta: “Không tới lượt anh quản!”



Hoắc Thiệu Khiêm không nói gì thêm, kéo cô lại gần, điên loạn hôn lên môi cô.



Hành động của anh ta rất lỗ mãng, Tiểu Tang không phản kháng, từ trước tới giờ cô không phải là người yếu đuối nhưng lúc này không kìm được mà bật khóc.



Anh ta dừng lại, nhìn cô: “Em ghét anh thế này cơ à?”



Tiểu Tang thút thít nói: “Anh tha cho tôi có được không?”



“Không được!” anh ta nói giọng khàn khàn.



“Tôi có quen biết gì anh đâu, anh tha cho tôi đi có được không....” Tiểu Tang nhanh chóng lau khô nước mắt: “Tôi sẽ không nói những việc này cho tiểu thư biết, anh cũng đừng tìm tôi nữa có được không?”



“Không được.”



Tiểu Tang lại sắp khóc rồi, không biết tiếp theo nên nói gì.



Hoắc Thiệu Khiêm thở dài một tiếng, bỏ cô ra, nói vẻ bực dọc: “Cút, đi đánh răng đi.”



Tiểu Tang giống như nhận được sự đại xá, cô chạy đi như bay.



Nhìn theo hướng Tiểu Tang rời đi, đưa tay ra, rồi lại từ từ thu tay về, đột nhiên anh thấp giọng nói: “Tiểu Tang, em thực sự không nhớ anh rồi....”



................



Sau buổi tối ngày hôm đó, Hoắc Thiệu Khiêm dường như không xuất hiện nữa, Tiểu Tang an tâm được một tháng, Bạch Dĩnh thì mâu thuẫn với gia đình vì chuyện hôn sự, cha cô ép cô kết hôn với Triệu Hàng Chi, nhưng Bạch Dĩnh lại một lòng hướng về Hoắc Thiệu Khiêm. Tuy là danh tiếng của Hoắc gia hơn Triệu gia rất nhiều, thế nhưng hai nhà Bạch Triệu đã hẹn hôn khi cả hai còn ở trong bụng rồi, cha Bạch Dĩnh cảm thấy trên thương trường Hoắc Thiệu Khiêm quá nham hiểm và tàn nhẫn, ông vẫn thích sự thật thà chất phác của Triệu Hàng Chi hơn.



Để thuyết phục Bạch Dĩnh, cha Bạch Dĩnh đã tìm vệ sĩ bắt Bạch Dĩnh về căn biệt thự chính của Bạch gia, gần như giam lỏng cô.



Tiểu Tang với tư cách là người gần gũi nhất bên Bạch Dĩnh, nhưng lại không về cùng mà được cho phép ở lại trong căn biệt thự của Bạch Dĩnh.