Mở Nhầm Cửa Không Gian

Chương 25 : Còn sống thật tốt

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


Vào lúc viên hạt châu vàng kim chậm rãi chìm vào cái trán của An Lạc Vũ,sắc mặt y lúc này dần hồi phục,dấu hiệu cơ thể đã chết không ngừng rút lui,miệng vết thương một lần nữa chảy ra máu tươi,nhưng rất nhanh được lục quang lấp đầy,vết thương thật nhanh đã hồi phục.



Clovis nhìn đến An Lạc Vũ trên cơ thể đã bắt đầu có dấu hiệu của sự sống,hạt châu đi vào hẳn là để bảo vệ đứa nhỏ,nhưng vì cái gì ngươi này vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại?



Clovis nhéo nhéo cái mũi An Lạc Vũ,nắm chặt bàn tay của y,vậy mà vẫn không tỉnh. Nhìn thấy y vẫn chưa tỉnh,hắn cũng không nghĩ sẽ mang y đi,chờ người này sinh xong đứa nhỏ,hắn sẽ đến đón con,Clovis nhìn An Lạc Vũ thấp giọng nói:"Venus,giúp ta kiểm tra y một chút,đại não không có dấu hiệu phục hồi."



Chỉ thấy trong động đột nhiên xuất hiện hình ảnh 3d,một người nam nhân liền như vậy xuất hiện những quang lục cứ vậy mà xuyên qua thân mình nam nhân. Người được gọi là Venus,mở ra bàn tay,đưa tay đặt lên người An Lạc Vũ,một đạo con số liền như vậy xuất hiện trên không trung,tay hắn di chuyển đến đâu,con số liền biến hóa đến đó:"Chủ nhân,người này đã không sao,chỉ là cần thời gian để tỉnh lại."



"Nếu không cò gì vậy ngươi hãy lưu lại,ta muốn quay về,y có việc gì liền gọi ta." Clovis vừa nói tháo chiếc nhẫn bạc trên ngón tay xuống đeo vào tay An Lạc Vũ.



Clovis cần phải quay về,bởi vì hạm đội rất nhanh cần phải về đế quốc,hắn còn muốn bàn giao công việc cho thuộc hạ quân sự bảo vệ đế quốc. Clovis liếc mắt nhìn An Lạc Vũ,hắn cảm thấy lần kia may mắn thả người này một con ngựa,không có giết chết,gia tộc Fawkes của hắn đã lâu không có sinh mạng mới chào đời,lúc này đây hắn cần phải cẩn thận một chút,đợi cho đứa nhỏ chào đời sẽ mang về,hay là vẫn chờ hài tử lớn một chút mới mang đi? Clovis cảm thấy khó xử.



An Lạc Vũ nhíu mày mở to hai mắt,y cho rằng bản thân mình đã chết,không nghĩ tới bản thân còn có thể nhìn thấy đứa nhỏ,An Lạc Vũ nhìn viên cầu trong tay,nhìn hai tiểu gia hỏa phi thường tốt,trên mặt xuất hiện tươi cười,chân mài đang nhăn mày cũng được thả lỏng.



Đúng lúc này Hắc Mao giật mình,đôi mắt giật giật,dường như chưa kịp thích ứng với ánh sáng mắt to mở ra rồi lại đóng lại vài lần,đột nhiên nó mở to đôi mắt kêu một cái,nó không tin tưởng được dùng bàn tay nhỏ xoa xoa đôi mắt,lần này rốt cuộc nó xác định được baba đang ở nơi bọn nó đang dựng dục còn ôm lấy bọn nó,Hắc Mao lại lần nữa nhắm mắt lại. An Lạc Vũ cảm thấy kỳ quái,tiểu gia hỏa này sau lại nhìn thấy y rồi nhắm mắt? Rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ hài tử không thích y? An Lạc Vũ hết nghĩ đông rồi lại nghĩ tây,vạt áo bị kéo một chút,Hắc Mao mở to đôi mắt tròn xoe,quan sát baba:" Baba con ở đây."



An Lạc Vũ nhìn bộ dáng Hắc Mao đang đứng bên cạnh chân y,liên buông tay đang ôm viên cầu,viên cầu chậm rãi bay về nơi cũ,vào lúc An Lạc Vũ buông viên cầu,Lam Mao cũng tỉnh lại. An Lạc Vũ ôm lấy Hắc Mao,giờ khắc này y thật sự vui vẻ,một giọt nước mắt chậm rãi rơi xuống:"Còn sống,chúng ta còn sống thật tốt."



Lam Mao vừa tỉnh lại nhìn thấy baba đang ôm lấy caca cũng đi đến lôi kéo ống quần An Lạc Vũ kêu:"Baba,baba còn con đâu,con cũng muốn ôm."




Hắc Mao nhìn bàn tay baba đang mở ra,đây là baba muốn nó bay vào lòng bàn tay sao? Nó kích động bay vào lòng tay baba ngừng lại:"Baba con biến cường có thể lấy hình thái này xuất hiện bồi baba."



"Vậy đệ đệ con đâu?" An Lạc Vũ hướng xung quanh nhìn một chút,xác định không thấy thân ảnh Lam Mao,nếu như tiểu gia hỏa quậy phá xuất hiện nơi này làm sao có thể an tĩnh.



Hắc Mao chớp đôi mắt to:"Baba đừng lo lắng,đệ đệ còn đang ngủ."



"Không có gì thì tốt,Hắc Mao con có thể giúp baba rời đi sao?"



"Có thể baba,bất quá trước khi đi chúng ta cần lấy một ít ngọc thạch,trong tay baba không có nhiều tiền,chúng nó hẳn có thể bán thật nhiều tiền."



An Lạc Vũ thấy Hắc Mao sau khi nói xong tay nhỏ nhấc lên,những viên ngọc có phẩm chất tốt liền rụng xuống mắt đất,biến mất ở trong một cái lốc xoáy. Thu xong ngọc ở trên mặt đất. Hắc Mao bảo An Lạc Vũ nhắm mắt.



"Baba con mang người xuống dưới liền phải quay về nghỉ ngơi,lực lượng của con trước mắt chưa đủ mạnh,xuống tới đệ đệ sẽ chiếu cố người." Hắc Mao nói xong,thân ảnh của nó cùng An Lạc Vũ trở nên mờ nhạt.



An Lạc Vũ nghe thấy tiếng chim kêu liền mở to mắt,trước mắt chính là huyền nhai,Hắc Mao cũng không thấy,đúng rồi Hắc Mao đã nói mang y xuống xong liền trở về nghỉ ngơi,lần này hẳn thật sự rất mệt,vừa rồi Hắc Mao còn nói Lam Mao còn đang ngủ.



An Lạc Vũ cũng không nghĩ gọi Lam Mao dậy,chỉ cần đi xuống đây được rồi y liền không còn lo lắng,chỉ cần đi dọc theo đường quốc lộ này hẳn có thể trở về.