Mở Nhầm Cửa Không Gian

Chương 41 :

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


Clovis không ngờ đến Tô Nghi sẽ đem thuốc của hắn đưa cho Tô Mỹ Thanh đi nghiên cứu,hắn nhìn về phía Tô Nghi nở nụ cười,ý tứ rõ ràng lát nữa sẽ xử ngươi sao,Tô Nghi bị ánh nhìn của Clovis làm cho tê dại,thuốc kia tốt như vậy,bản thân hắn cũng chỉ nghĩ đơn giản nếu như mẹ hắn có thể nghiên cứu ra,về sau bọn họ đi làm nhiệm vụ có thể gia tăng hi vọng sống sót a.



"Dì đừng nghĩ nữa,con bởi vì nó có hiệu quả cho nên mua một ít,hiện tại thứ này đã không còn bán,con cũng đã đi hỏi thăm qua,nhưng vẫn không có tin tức."



Tô Mỹ Thanh thất vọng:"Là vậy sao."



"Con cũng không rõ,thuốc tốt như vậy cũng không còn bán,nói thật con có cũng có chút không quen."



"Vậy chỗ con còn thuốc này hay không?" Tô Mỹ Thanh không từ bỏ ý định.



"Dì đến thật đúng lúc,chỗ này con còn một lọ,con đi lấy cho ngài." Clovis đi vào phòng,từ trong không gian lấy ra một lọ thuốc,Clovis nghĩ chuyện này thật phiền phức.



Tô Mỹ Thanh thấy Clovis rời đi,mới bắt đầu khắp nơi đánh giá trúc ốc nơi ở của An Lạc Vũ,nơi này đơn sơ như vậy,mùa đông vậy còn không bị đông chết sao? Nghĩ đến đây cô liền khổ sở,em gái ngốc của cô rốt cuộc phải chịu bao nhiêu khổ cực,tiểu An cũng không biết đã trả qua bao nhiêu cực khổ?



"Tiểu An con cùng dì trở về được không? Nơi nào máy điều hòa cũng không có,quá thô sơ."



An Lạc Vũ cười:" Dì đừng nói như vậy,con ở đây ở cũng không lâu,trước kia con sống ở biệt thự,nhưng mà sinh hoạt như bây giờ con lại thấy vô cùng thoải mái,con thích nơi này,rãnh thì lại đi vẽ vài bức tranh hoặc là đi lên núi có bao nhiêu là tự do tự tại."



Tô Mỹ Thanh lời nói thấm thía:"Con đứa nhỏ này,dì cũng không miễn cưỡng con nữa,nếu con gặp chuyện gì phải nói vớo dì,nếu không thể nói với dì thì con nói anh biết không? Đừng chịu đựng."



An Lạc Vũ gật đầu:"Con đã biết,thưa dì."



Cả ngày này An Lạc Vũ dẫn dì hắn đến rừng trúc gần đây,tới chạng vạng mới đi dì rời đi,Tô Mỹ Thanh tay cầm thuốc cũng muốn nóng lòng đi về,này một lọ thuốc hi vọng có thể nghiên cứu ra được. Lại nói,không thể quấy rầy đứa nhỏ nói chuyện yêu thương đúng không? Tô Mỹ Thanh nhìn Clovis vẫn đang theo đuổi tiểu An nhà mình,cô có thể nhìn thấy được nam nhân này sẽ vẫn luôn đối tốt với tiểu An,chỉ là người này cô vẫn chưa hiểu biết sâu,trở về hẳn là nên cho người điều tra.



"Dì cuối cùng cũng đi rồi,đúng rồi thân phận của anh phải làm sao đây? Làm một việc khó ngờ đúng là càng kéo đến nhiều điều khác." An Lạc Vũ nói với Clovis ở phía sau lưng y.
"Ta không đến ăn,cậu hôm nay có thấy Lạc Vũ ca không? Y từ sáng đến giờ đi ra ngoài còn chưa về."



"Không thấy Lạc Vũ ca? Cái gì anh nói không thấy Lạc Vũ ca? Tại sao lại vậy? Có hay không đã đi ra ngoài?" An Thành cảm giác việc này là không cò khả năng.



"Không có khả năng,nếu y muốn ra ngoài lâu sẽ nói với ta một tiếng,buổi sáng hôm nay ta điều đợi ở nhà,nhưng y vẫn luôn không về."



An Cách lôi kéo Clovis vừa đi vừa nói:"Buổi sáng Lạc Vũ đi mua thịt,trên đường gặp em,em vừa mới bắt cá liền đưa An Lạc Vũ ca một con,sớm biết vậy em đã đưa anh ấy về,chúng ta mau đi xem."



An Thành mang Clovis đến nơi bữa sáng gặp An Lạc Vũ,bọn họ hướng rừng trúc chậm rãi đi đến,hi vọng quãng đường ngắn này có thể phát hiện ra một ít dấu vết.



Đi đến ngã ba rừng trúc,sắc mặt An Thành đột nhiên biến đổi nhìn một con cá dính đầy bùn đất,hắn nhớ rõ ràng,hắn đã dùng rơm xuyên qua mang cá đưa cho An Lạc Vũ,hiện tại cá ở chỗ này,kia Lạc Vũ ca đã xảy ra chuyện.



An Thành nôn nóng:"Clovis nhanh lại đây,anh xem đây là cá em đưa cho anh ấy,hiện tại lại ở bên đường,Lạc Vũ ca hẳn đã gặp chuyện,chúng ta đi báo nguy,nhất định có người bắt cóc Lạc Vũ ca."



"Báo nguy có lợi ích gì? Đây không phải là cậu nói thịt mà An Lạc Vũ mua?" Clovis chỉ vào khối thịt heo không xa hỏi.



An Thành đi qua trả lời:" Đúng là khối này."



"An Thành chuyện phát sinh hôm nay xem như không có,trở về ăn cơm đi." Clovis nhìn chằm chằm vào mắt An Thành nói,hắn nghĩ nếu không phải Cố Vĩ thì chỉ có người Lâm gia làm.



"Vâng." An Thành nghe Clovis nói xong,liền giống như không có chuyện gì xảy ra đi về nhà.



Clovis quan sát trên mặt đất,hắn có thể nhìn ra lúc ấy có bốn người đuổi theo An Lạc Vũ,bởi vì hôm qua trời có mưa,dấu chân trên đường cò thể nhìn thấy rõ ràng,hắn đi theo dấu chân từng bước đến bờ sông. Có dấu hiệu có người té ngã,hẳn là tình cảnh lúc ấy là An Lạc Vũ té ngã,sau đó vất vả tránh thoát,bởi vì hoảng nên không để ý rơi xuống sông,Clovis nhìn dòng sông cuồn cuộn nước,liền tính y té xuống nước,hắn cũng sẽ phát hiện,này trung gian đã xảy ra chuyện gì làm hắn không cảm nhận được An Lạc Vũ,mà ngay cả Venus cũng không tìm được?