Mở Nhầm Cửa Không Gian
Chương 43 :
Ngày đăng: 09:34 18/04/20
"Caca đây là đâu? Chúng ta tại sao lại không đi ra được?" Lam Mao nôn nóng kêu lên,đầu xoay xoay cũng muốn hôn mê.
"Anh cũng không biết,em trước tiên bình tĩnh đã,di chuyển lung tung cũng không thể thoát ra,nơi này không có đường để đi ra." Hắc Mao nói,nó cảm thấy nếu như bản thân muốn thì nơi này nhất định dễ dàng bị nó phá hủy,chỉ là bên trong này có linh khí mà nó cùng đệ đệ cần,nếu bị phá linh khí nhất định sẽ biến mất trong không khí,nơi này có thể là nơi tập hợp linh khí là một nơi vô cùng độc đáo,nếu bị nó phá chỉ sợ linh khí cũng sẽ thoát đi,xem ra trước tiên phải ngồi ngốc trong đây một đoạn thời gian.
"Baba vì cái gì không tỉnh? Cũng đã vài ngày a."
"Baba không sao,ngài chỉ là đang rơi vào trạng thái hấp thu linh khí vào nơi dựng dục của chúng ta,chờ sau khi linh khí được bão hòa,baba sẽ tỉnh lại."
Nơi đây là một thế giới ở trong lòng đất,bọn họ đang bị vây ở một nơi có hồ nước màu trắng sữa,cái hồ này được hình thành từ năng lượng tự nhiên,sau một trận hoảng loạn Hắc Mao liền hiểu,nó có thể sử dụng bạo lực phá vỡ nơi này,nhưng hậu quả sau khi nơi này bị phá chính là năng lượng cũng sẽ bị tiêu tán,Hắc Mao đã làm qua vài cuộc thí nghiệm,nếu baba hấp thu năng lượng,liền sẽ phân bố khắp người baba,nếu nó đem năng lượng đến nơi mà bọn nó dựng dục,linh khí rất nhanh sẽ biến mất, bản thân nó sẽ không hấp thu được bao nhiêu,phần lớn sẽ bị lãng phí,mà đây cũng là nguyên nhân Hắc Mao vẫn chưa xác định được.
Nếu hiện tại baba hấp thu xong năng lượng,nó cùng đệ đệ đại khái rất nhanh sẽ được sinh ra,tại đây nó có chút do dự,có lẽ vẫn để baba tỉnh lại rồi quyết định,Hắc Mao cau mày nghĩ.
Hắc Mao nhìn Lam Mao bay tới bay lui một chút cũng không mệt,nó bất đắc dĩ nói:" Tiểu đệ có thể an tĩnh một chút,đừng bay đến bay lui nữa,đầu anh cũng să bị em làm cho hôn mê."
Lam Mao nghe xong lời caca nói,ngoan ngoãn bay đến bên người Hắc Mao,hai tiểu gia hỏa ngồi bên cạnh nhau,hai bàn tay nhỏ đặt lên cằm phát ngốc.
Clovis ngồi trước cửa nhà tâm tình bực bội,nơi xa truyền đến tiếng xe máy,chỉ thấy Tô Nghi búng tay đỗ xe vào trong viện.
Tô Nghi bởi vì lo lắng cho An Lạc Vũ,cho nên sau khi nghe mẹ hắn nói xong liền đi điều tra Clovis,ban đầu đều thật tốt,Clovis lớn lên ở Mỹ trong một viện cô nhi,mà bạn hắn cũng cùng một chỗ với Clovis lớn lên, bạn hắn nói với hắn,trong viện bọn họ không có ai tên là Clovis,sau khi biết việc này,hắn còn đi đến một cái trấn nhỏ của hắn nhắc về chuyện Clovis,người trong trấn nói xác thực có người này. Tô Nghi cảm thấy ắt hẳn Clovis đã dùng biện pháp gì đó thôi miên cả trấn nhỏ kia,bởi vì bạn của hắn ở trấn đó viết sổ nghi lại những người đã chết trong trấn nói không có ai là Clovis cả,hẳn là người này không bị thôi miên qua. Sau cùng, vì để xác định hắn đi từng thị trấn tìm người từng ở lại trấn kia,cuối cùng tìm được một người sống ở trấn kia nhưng không có hồ sơ nói rằng trong ấn tượng của bản thân người nọ không có ai tên là Clovis cả,nghĩ đến đây Tô Nghi giác thật huyền nhuyễn.
Cuối cùng hắn đánh quay về,hắn nhớ đến trước đây Clovis có một lần bị cắt chảy máu,máu đó có vài giọt nhĩu xuống trên quần áo hắn,hắn liền lập tức mở tủ cầm quần áo đi xét nghiệm,kết quả không tra ra được là gen thuộc tập hợp gì,bạn hắn nói cho hắn biết đây căn bản không phải là máu người,vậy Clovis rốt cuộc là gì? Hắn cũng tổng cảm giác Clovis có điểm gì đó vô cùng kỳ lạ:" Clovis,chuyện Lâm gia là cậu làm đúng không?"
Clovis ngẩng đầu nhìn Tô Nghi,gầm nhẹ nói:"Là ai làm quan trọng sao? Mấu chốt hiện tại là không thấy An Lạc Vũ,em trai của cậu biết hay không?"
"Clovis,Clovis cậu bị gì vậy?" Đây là câu nói cuối cùng của Tô Nghi sau khi nhìn thấy Clovis biến mất.
Clovis đột nhiên nhận được tin tức từ Hắc Mao truyền đến,nói bọn họ hiện tại thực an toàn,chính là bị nhốt không thể thoát ra,Clovis giống như ruồi nhặng loạng chuyển ở xung quanh chục km,những tin tức biến mất quá nhanh hắn đuổi không kịp,tuy rằng không tìm thấy An Lạc Vũ cùng con,nhưng sau khi biết bọn họ không việc gì tâm hắn liền buông lỏng.
Clovis đứng ở bờ sông nơi An Lạc Vũ trượt xuống,hắn biết đối phương có thể ở gần đây,nhưng hắn lại là tìm không thấy,bất quá việc này hiện tại không gấp,chỉ cần Hắc Mao có thể truyền lại tin tức một lần nữa hắn nhất định sẽ tìm thấy.
Tô Nghi đứng ở trong nhà thật lâu,vẻ mặt khiếp sợ,hắn nói mà Clovis hẳn là có vấn đề,hiện tại tên kia biến mất trước mặt hắn,chờ tên đó về nhất định phải hỏi cho ra lẽ.
Tay Clovis lay lay trước mặt Tô Nghi,Tô Nghi mới phục hồi lại tinh thần,nhìn Clovis vô thanh vô tức một lần nữa xuất hiện.
Tô Nghi bị Clovis dọa kêu:"Clovis cậu nghĩ hù chết người a,có biết hay không rất dọa người? Hù chết người."
Trước mắt tâm tình Clovis rất tốt,cười nói:"Gan cậu thật nhỏ,như vậy là có thể hù chết."
Tô Nghi nhớ đến chuyện lúc nãy lập tức hỏi:" Cái gì nhỏ không nhỏ? Cậu sao lại như vậy? Chính là vừa rồi bỗng nhiên biến mất."
Clovis biểu tình kinh thường nhìn Tô Nghi"Sao là sao? Giống như cậu đã thấy,tôi có thể biến mất,đó là dị năng cậu không thể học."
"Cậu có thể cười,có phải em tôi không có chuyện gì?" Tô Nghi kích động,ông trời phù hộ,em trai hắn không có chuyện gì thật tốt quá,hắn mong sao mong trăng thật vất vả mới gặp được em trai.
An Lạc Vũ duỗi tay không thấy năm ngón tỉnh lại kêu lên:"Ngô,Hắc Mao,Hắc Mao đây là đâu?" Nơi này thật quá tối,một chút ánh sáng cũng không có thậm chí y còn hoài nghi mắt của mình đã bị mù? Một chút ánh sáng cũng không nhìn thấy.