Mở Nhầm Cửa Không Gian

Chương 53 :

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


Tô Nghi đứng trên thuyền,lần trước chiến hữu chấp hành nhiệm vụ là ở Thái Bình Dương trên một hòn đảo nhỏ,lúc ấy bọn đi lấy một ít hài cốt kỳ lạ mang về,lần này cấp trên nói sinh vật kia có khả năng là ở ngoài vũ trụ cho nên đầu tiên bọn họ liền qua bên kia xem.



"Tô Nghi đừng lo lắng sẽ không việc gì." Trần Phàm nói,đội bọn họ nửa năm trước đã mất đi một người tên là Trương Hoa,còn có Triệu Dật vì bị thương mà phải xuất ngũ,mặt khác những người khác điều đến.



Trước kia vẫn luôn ngại Trương Hoa quá ồn ào nhưng khi Trương Hoa đi rồi hắn lại cảm giác thật quá yên tĩnh,vẫn luôn không thể quen:"Lão đại miệng rộng Trương Hoa kia đi rồi,người trên thuyền chúng ta có điểm âm trầm,còn có đội long tổ kia cũng quá im."



"Hắn đi rồi chúng ta liền thay hắn mà sống tiếp,Trần Phàm lấy bình rượu ra đây,nói cho Trương Hoa cùng các anh em đã mất lần này có lẽ chúng ta phải đi xuống nhìn bọn họ." Tô Nghi nói,hắn ở nhà cùng An Lạc Vũ nói chuyện quả thực là một người anh trai mẫu mực nhưng người ở trong đội vẫn luôn cho rằng Tô Nghi là một người kiệm lời lạnh lùng.



Nhiệm vụ lần này hắn mang theo 40 người bộ đội đặc chủng,có hai người lần trước đã đến đây,long tổ năm người,hơn nữa thêm Dương Tuấn và Trần Phàm tổng cộng là 48 người.



"Đội trưởng là nơi đó,chúng tôi lần trước chính là ở phía dưới khe núi phát hiện hài cốt kia,đồng đội chúng tôi năm người đi vào đã chết đi vài người." Bộ độ đặc chủng từng đến đây nói.



Một người trong nhóm đó cũng nói theo:"Chính là nơi này,địa phương khác tôi cũng từng đi xuống xem,muốn tìm chính là nơi này nơi này tôi cùng y cũng chưa từng xuống qua."



"Kia được,vậy chúng ta từ dưới tìm lên,các cậu đi lấy võng(lưới) chúng ta đem cửa khẩu ngăn cản,nếu thật có thể tìm thấy liền một đao giết chết không thể để nó thoát,nhớ kỹ lần này chúng ta tìm loài sinh vật lớn lên giống bạch tuột,hẳn là rất lớn,lưu lại đội long tổ hai người ở đây quan sát,còn có bộ đội đặc chủng cũng lưu lại mười người,còn lại đi theo tôi từ từ đi lên tìm kiếm,nếu bên này gặp phải tình huống gì thì nhất định nhanh chóng gọi chúng ta." Tô Nghi nói xong bắt đầu mang theo người hướng vào bên trong đi,hắn làm Dương Tuấn ở lại chuẩn bị tốt võng,vô luận như thế nào cũng phải bắt cho bằng được cho dù phải đánh đổi cả mạng sống cũng không tiếc.



————



Hôm nay Trần lão gia tử đặc biệt vui vẻ,ông cuối cùng có thể mượn Clovis lại đây,hiện tại ông chỉ cần lừa gạt người vợ của con trai như vậy gió đông đã đủ.
Clovis trong tay xuất hiện một liều thuốc màu lam,hắn đầu tiên bỏ một phần thuốc ra thay vào là một chút máu của Chu Nghĩa,hy vọng như vậy sẽ không đến mức làm người này đau đến chết,phàm là những thuốc như vậy sẽ có phần nguy hiểm đặc biệt là đối với người thân thể hư nhược.



"Lão gia tử một tiêm này đi xuống nhưng không nhất định là sẽ tốt lên."



Trần lão gia tử kêu lên:"Cái gì? Tô lão gia tử đã hứ với ta,hắn nói chỉ cần cậu ra tay chuyện của ta cùng con ta sẽ được giải quyết,nếu là hắn chết con ta phải làm sao bây giờ?!"



Clovis thầm nói:"Tôi cũng không phải là vạn năng,nếu thật là chết,tôi cũng khônh thể cứu sống được."



Trần lão gia tử vẫn là tức giận,tức vì người này chính là người mạnh mẽ đoạt lấy con trai mà ông yêu thương nhất:"Không phải là chưa chết sao? Ta còn trông cậy vào hắn sinh cho ta một đứa cháu đây,không phải là sinh một tá bằng không tiện nghi cho cái tên này."



"Tôi có thể làm hắn đứng dậy nhưng không có cách làm hắn sinh con." Clovis nói xonh đẩy mạnh mũi tiêm vào eo của Chu Nghĩa.



Chu Nghĩa nghe xong lời nói của lão gia tử có chút không đúng,lão gia tử muốn y đứng dậy? Chính là thật sự có thể? Còn có nói cái gì mà muốn y sinh con một tá? Y là nam nhân sao có thể sinh?! Nghe đến mấy câu này Chu Nghĩa hoàn toàn hóa dại.



"Có thể đứng lên hay không còn phải nhờ vào chính cậu,chỉ cần cậu không chết,cơn đau qua đi là cậu có thể đứng lên." Clovis cảm thấy đây hoàn toàn không có liên quan đến hắn,sống hay là chết vậy phải xem nghị lực của người này.



"Lão gia tử tôi đi đây,có thể sống hay không phải xem tọa hóa của hắn." Clovis nói xong vừa định rời đi lúc này Trần Khải đã trở về,hắn nghe xong việc mà Trương Sở nói cơ hồ là đua đến đây,cũng không biết đã vượt qua bao nhiêu cây đèn đỏ hiện tại không tông đến ai đã là một kỳ tích!