Mở Nhầm Cửa Không Gian
Chương 64 :
Ngày đăng: 09:34 18/04/20
"Anh,chúng ta lạc đường rồi sao?" Lam Mao đụng vào một cành cây lăn lộn mấy vòng,nó liền từ bỏ phá vòng vây ra ngoài mà tìm một chỗ thoáng một chút trên cành cây đặt mông ngồi xuống.
Hắc Mao có chút mệt mỏi bay đến bên cạnh em trai ngồi nghĩ ngơi:" Hình như lạc đường rồi,nơi này thật là lạ,chúng ta vậy mà không thể bay ra cho dù nghĩ đến về bên baba cũng không được,rất giống một không gian phi thường hoàn mỹ tìm không ra một chút khe hở."
Lam Mao lo lắng:"Anh,chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta không thể quay về sau? Chẳng lẽ sẽ bị nhốt vĩnh viễn ở đây?"
Hắc Mao cẩn thận quan sát không gian bọn nó đang đứng,lọt vào tầm mắt là những cành cây,nhưng từ những khe hở có thể nhìn thấy một chút ánh sáng về cái khác ngay cả một con sâu cũng không có:"Sẽ không,nếu có thể đi vào nhất định sẽ có cách ra ngoài,chúng ta nên bình tĩnh lại,suy nghĩ biện pháp nhất định có thể rời khỏi đây."
"Hoàng,tiểu tinh linh kia đã xác định là hoàng tộc,chỉ cần nó sinh ra an toàn nó sẽ là tinh linh vương đời sau,hiện tại đứa nhỏ kia chính là hoàng tử của tinh linh tộc,nhưng hôm qua ta lại nghe được mẫu phụ của nó gọi nó là Hắc Mao,tên này nghe như thế nào cũng chẳng có khí thế của hoàng tộc." Một vị trưởng lão lên tiếng,đây chính là lục tinh linh trưởng lão hắn là một tên vô cùng cổ hũ.
An Hoa ngồi trên ngai vàng trả lời:"Việc này ta biết,ta sẽ cùng Daddy và mẫu phụ đứa nhỏ nói,lúc đó sẽ lấy một cái tên đủ khí thế cho đứa nhỏ."
"Hoàng,daddy và mẫu phụ đứa nhỏ không phải là thuần tinh linh,hẳn là nên để tiểu hoàng tử lấy danh nghĩa là con của ngài,hoặc là danh nghĩa của tinh linh khác." Lam trưởng lão nói.
An Hoa đưa mắt nhìn thoáng qua lam tinh linh trưởng lão,đây là cậy già lên mặt,còn không nhìn cho rõ tình huống bây giờ. An Hoa biết nếu như là thời thế tinh linh tộc cường thịnh nhất thì câu nòi của lão sẽ không sai. Thật lâu trước kia,nếu tinh linh hoàng tộc không thể sinh ra tiểu tinh linh hoàng tộc,vậy bọn họ sẽ tuyển những tinh linh khác đang mang thai tiểu tinh linh hoàng tộc đưa cho sinh mệnh thụ,cuối cùng đứa nhỏ này sẽ không biết được chính nó không phải là hoàng tử tinh linh. Mà những người biết được bí mật này cũng sẽ bị giết chết,sau đó được tinh linh hoàng tộc thu vào hoàng cung.
Nhưng tình huống đó sớm đã biến mất,thuần huyết tinh linh đều đã hiếm thấy,huống chi là tiểu tinh linh hoàng tộc? Quan trọng nhất là hai đứa nhỏ đã sớm khai trí,cho dù đem bọn nhỏ vào sinh mệnh thụ cũng sẽ biết mẫu phụ vào daddy mình là ai,nếu muốn để một tiểu tinh linh đã khai trí quên đi hậu quả,hiện tại tinh linh tộc không thể gánh vác được.
Hơn nữa An Hoa hắn cần phải đoạt con người khác sao? Đây là con của cháu hắn,cho dù không cần danh nghĩa là con hắn thì hắn cũng là ông cố của hai đứa nhỏ,cần gì phải làm việc thừa? Càng là làm hai đứa nhỏ chán ghét hắn hiện tại chỉ cần hai đứa nhỏ sinh ra sau đó dạy dỗ cho thật tốt hắn liền cả đời là ông cố của cả hai,chờ Hắc Mao trưởng thành hắn cũng có thể thoái vị nhường ngôi đi hưởng phúc.
Hắc Mao nghe thấy tiếng nói của An Lạc Vũ,nó lôi kéo Lam Mao từ chỗ cao bay xuống:"Baba tỉnh rồi?"
Lam Mao bay đến trước mặt An Lạc Vũ bắt đầu cáo trạng:" Baba cuối cùng cũng đã dậy,chúng ta vừa rồi bị sinh mệnh thụ khi dễ."
An Lạc Vũ vươn tay,Lam Mao cùng Hắc Mao đều đứng trong lòng tay y.
"Baba,baba có đói không? Con lại hái một trái,nó khi dễ chúng con,con phải lấy đi một trái bồi thường." Lam Mao cáo trạng xong liền nghĩ,baba nó hình như rất thích trái trên cây sinh mệnh thụ,cho dù có bị đánh bay nó cũng muốn hái.
"Hôm nay,baba không đói,chúng ta về nhà đi,đại thụ sau lại khi dễ các con? Có lẽ chỉ muốn cùng hai con chơi đùa mà thôi." Y biết An Hoa cho y đến đây chính là vì hai đứa nhỏ,sinh mệnh thụ nơi đây nhất định sẽ không tổn thương hai đứa nhỏ này,giống như ngày hôm qua Lam Mao hái trái cây cũng chỉ bị cấp bay mà thôi,mẫu phụ còn nói với y mỗi tinh linh giống nhau chỉ có thể ăn một trái kết quả,mà y hôm qua đã ăn liền hai quả,trái cây này quả thật trân quý,nếu như mỗi ngày ăn còn không phải bị y ăn hết sao? Hôm nay vẫn là không nên hái.
Vào lúc An Lạc Vũ đang suy nghĩ,Hắc Mao đã hái được một trái xanh đưa đến trước mặt.
"Baba ăn đi,sinh mệnh thụ mẫu thân sẽ không tức giận,chỉ có ăn trái cây baba mới có sức lực dựng dục chúng ta." Hắv Mao nỗ lực vươn đầu ra nói,trái ngày hôm nay so với ngày hôm qua càng lớn.
"Oa,anh,anh tìm ở đâu được a? Em cư nhiên lại không thấy." Lam Mao giống như phát hiện ra tân đại lục kêu lên,ai làm nó hôm qua hái ba trái đều kém hơn trái này,trong mắt Hắc Mao không có gì lớn nhưng trong mắt Lam Mao chính là rất quan trọng rõ ràng nó cũng nỗ lực đi tìm khẳng định sinh mệnh thụ là khi dễ nó mới đối với nó như vậy,nó sẽ không thừa nhận bản thân nó không tìm được viên lớn này.
Hắc Mao vô ngữ nhìn Lam Mao,này có gì lạ sao? Chỉ cần bay cao một chút là có thể hái được một trái lớn như vậy.