Mở Nhầm Cửa Không Gian

Chương 67 :

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


Clovis khẩn trương căn bản là một chút cảm giảm cũng không có toàn bộ tinh thần của hắn đều đặt lên trên người hài tử mềm như bông:" Anh Làm sao?"



Hắn theo ánh mắt của An Lạc Vũ nhìn xuống,không nhìn không biết,vừa thấy khuôn mặt của Clovis liền đỏ lên,trên đũng quần của hắn xuất hiện vết nước khả nghi chảy xuống,tay Clovis trượt xuống,chân của đứa nhỏ vừa giẫm cả thân mình nhỏ bé cứ như vậy trượt xuống,nguyên bản một người phản ứng nhanh nhẹn hôm nay vậy mà cứ ngơ ngác hoàn toàn không phản ứng.



Khả Lai Tư duỗi tay dễ dàng ôm đứa nhỏ vào lồng ngực:" Tên tiểu thúi này,lần sau cẩn thận một chút,không phải chỉ là nước tiểu thôi sao? Có thể bị nước tiểu đồng tử xả trên người là do vận khí của ngươi tốt,huống chi vẫn là đứa nhỏ lần đầu tiên!"



An Lạc Vũ bị dọa tâm cũng muốn rớt ra ngoài,vỗ vỗ ngực vừa rồi thực là y thiếu chút nữa đã bị hù chết rồi,Clovis tên này quả là ngu ngốc con của mình vậy mà cũng không ôm được.



Clovis hồi phục tinh thần nói với daddy của hắn:" Thật xin lỗi,con không cố ý,lần sau con sẽ cẩn thận."



"Ta cũng không cần con xin lỗi,mau đi xin lỗi An Lạc Vũ đi vừa rồi ta thấy mặt hắn đã bị dọa cho tái nhợt." Khả Lai Tư cười nếu như lúc nãy hắn không tiếp được thì đứa nhỏ cũng sẽ chẳng có chuyện gì,hắn vừa rồi trông thấy thời điểm đứa bé rơi xuống đã có hai sợi dây đằng xuất hiện gần đó.



Clovis ôm An Lạc Vũ:"An Lạc Vũ thật xin lỗi,dọa em rồi."



An Lạc Vũ nhìn Clovis:"Làm em sợ muốn chết,lần sau phải cẩn thận một chút,em không chịu nổi bị dọa như vậy."



Clovis gật đầu,vừa rồi bản thân hắn cũng bị dọa không hề nhẹ.



An Khắc tiến vào trong tay cầm hai quả trái cây lớn:"Các người bị sao vậy? Bộ dạng giống như là sống sót sao tai nạn."



"Không có gì,em là cho đứa nhỏ ăn sao?"



An Khắc đem trái cây đặt lên bàn:"Đã lấy đến,An Lạc Vũ đây là nãi quả,hài tử nơi này đều ăn cái này rất dinh dưỡng."




An Lạc Vũ cẩn thận đem An Dật bỏ vào trong nước,đại khái bởi vì ngày hôm qua Clovis không cẩn thận làm cho An Dật uống mấy ngụm nước,hôm nay tắm rửa liền xuất hiện một tấm gỗ mềm,An Lạc Vũ đem An Dật buông xuống,thân mình nho nhỏ vừa vặn được nâng lên,thứ này quả là quá thần kỳ,An Lạc Vũ nghĩ.



Clovis đem An Lạc đưa đến nhà mẫu phụ liền trở lại,hắn nhìn hôm nay có món đồ ở trong bồn cấp hài tử,hình như vật này nhiều ngày không có a. Clovis liền oán giận:"Có thứ này,tại sau hai ngày trước không lấy ra? Làm hại ta hôm qua đã làm An Dật uống vài ngụm nước."



An Lạc Vũ chỉ vào An Dật đang chơi đến vui vẻ nói:"Hiện tại có cũng không muộn,anh xem An Dật hiện tại chơi đến vui vẻ."



An Dật hiện tại đang dùng cả tay và chân đạp nước,nhìn những bọt nước bắn lên tiểu gia hỏa càng haha nở nụ cười.



An Lạc Vũ cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên,đây là lần đầu tiên y trông thấy An Dật cười,trước đây vẫn chưa từng thấy nha:"Cười rồi,Clovis An Dật cười a,nó vậy mà cười."



"Nhìn xem em còn vui vẻ đến dạng này,hai ngày nay lần đầu tiên của thằng nhóc này còn ít sao? Mỗi lần điều làm em vui đến nửa ngày." Clovis đối với An Lạc Vũ đang cao hứng nói,kỳ thật trong ánh mắt của hắn đã tràn đầy ý cười rồi.



An Dật sau khi chơi với nước hai mươi phút,An Lạc Vũ mới đem An Dật đặt lên trên giường,cẩn thận dùng khăn lông mềm mại hút đi bọt nước trên người đứa nhỏ,nhìn An Dật không ngừng kêu a a,An Lạc Vũ biết tiểu gia hỏa này là muốn chơi nước,thế nhưng bọt nước quá nhiều làn da sẽ bị nhăn,hai mươi phút đã là cực hạb rồi.



An Lạc Vũ cười điểm điểm con của mình:"Tiểu gia hỏa,không phải baba không cho con chơi,ngày mai lại chơi,hôm nay đã hết thời gian rồi."



An Lạc Vũ hôn An Dật một cái:"Clovis,anh mang An Lạc ôm trở về đi,tắm rửa sạch sẽ rồi cho ngủ." Hiện tại chuyện hai đứa nhỏ là chuyện y vui vẻ nhất trên đời.



Buổi tối sau khi uy nãi xong,hai đại nam nhân đặt hai đứa bé lên giường,Clovis cùng An Lạc Vũ thay phiên hát ru hống hai tiểu gia hỏa quá mức hưng phấn vào giấc ngủ,không nghĩ tới hai người vào lúc chuẩn bị ngủ hai tiểu tử kia liền khóc nấc lên. Lại trôi qua nhiều giờ mới có thể hống ngủ lần nữa,kết quả hai người vừa muốn rời khỏi,hai đứa nhỏ kia giống như robot giống nhau lập tức khóc lên. Lại phải hống ngủ một lần nữa,không quá một phút An Dật cùng An Lạc lại đồng thời đúng giờ tỉnh lại,sau gân cổ gào khóc,An Lạc Vũ thiếu chút nữa cũng cùng hai đứa nhỏ khóc theo. An Lạc Vũ con mắt hồng hồng,tựa như tiếp theo đó sẽ khóc lên nói:" Hài tử bị sao vậy? Vì sao lại khóc mãi a?"



P/s:Ủng hộ wattpad của Genus nhé genus330