Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 155 : Chúng ta còn chưa tới một bước này

Ngày đăng: 09:18 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Kỳ thật trong lòng Nha Nha cũng là rõ ràng, đương nhiên cũng là có ý phải giúp Danh Khả, bằng không cô làm sao có thể dễ dàng cùng Nam Cung Liệt nói như vậy?



Cùng Nam Cung Liệt ước định thời gian, lại gọi điện thoại cùng Bắc Minh Tuân ước hẹn thời gian, Danh Khả mới cùng Mộ Tử Khâm rời khỏi nhà Nam Cung, lên xe hướng dưới chân núi chạy tới.



Danh Khả lấy ra điện thoại, vội vã bấm dãy số Tiếu Tương: "Thành, thứ hai tuần sau đi tập đoàn Đế Quốc ký hợp đồng."



Đầu bên kia điện thoại, Tiếu Tương hưng phấn thét chói tai đem màng tai của cô lăn qua lăn lại một trận đau đớn bất quá bất quá hiện cô đang tâm tình hảo, điểm ấy đau đớn hoàn toàn không để ở trong lòng rồi.



Chờ Tiếu Tương cúp điện thoại, có gọi điện thoại cho trong nhà, nói gần đây có việc cần hoàn thành, muốn ở lại trong trường học bận việc, qua một thời gian ngắn mới trở về, đạt được lượng thứ ba ba cô mới cảm thấy mỹ mãn cúp điện thoại.



Mộ Tử Khâm vẫn im lặng lái xe như cũ, nhìn ra được cô thật sự cực kỳ hưng phấn, cũng không có quấy rầy.



Danh Khả đánh hai cú điện thoại, lại mở ra kịch bản xem, càng xem càng cảm thấy được kịch bản bọn họ viết được thật sự là thật tốt, nhìn ngay cả xe khi nào thì ngừng lại cũng không biết.



Mộ Tử Khâm điều chỉnh tốt không gian ghế ngồi, nghiêng đầu nhìn cô.



Một hồi lâu Danh Khả mới chú ý tới có người nhìn chằm chằm chính mình, ngẩng đầu liền đón nhận ánh mắt anh cực nóng, cô hơi hơi hoảng sợ, theo bản năng hướng cửa xe phía sau tới sát.



"Như thế nào? Còn sợ anh ở trong này làm em hay sao?" Anh nhợt nhạt cười cười, đều đã cùng một chỗ ở chung một đoạn thời gian, cô cư nhiên vẫn lại là sợ anh.



Bị lời nói của anh hù, cô đảo cặp mắt trắng dã, rốt cục lấy lại tinh thần, đem kịch bản thu vào, hướng ngoài cửa sổ nhìn lại: "Biển.."



Anh cư nhiên chạy đến bờ biển, cô nhìn kịch bản thấy mê mẩn, căn bản không có chú ý tới.




"Đây là đáp án em suy xét mấy ngày?" Anh mày cau lại, ý cười khóe môi không thấy nữa, sắc mặt cũng trầm xuống: "Vẫn lại là nói, em căn bản chưa bao giờ nghĩ tới?"



"Không nghĩ tới."



"Vậy thì hiện tại cẩn thận suy nghĩ cho anh." Bàn tay to của anh đè xuống dưới, Danh Khả nhất thời kêu lên, nửa cái thân thể đã đặt ở trên người anh.



"Hiện tại nghĩ muốn... Cũng là không lấy chồng." Cô thở hổn hển một hơi, ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của anh, cau chặt mi tâm: "Tôi còn không tới 20..."



"Rất nhanh liền đến." Chứng minh của cô anh cũng sớm đã xem qua, thời gian chuẩn bị hôn lễ đều phải, bởi vậy sinh nhật đã vượt qua.



Danh Khả hít sâu một hơi, còn đang dùng lực chống: "Tôi cho tới bây giờ không nghĩ tới nhanh như vậy, Tử Khâm không không cần nói đùa cùng tôi, tôi còn là đệ tử."



" Tại Đông Lăng không ai quy định học sinh không thể kết hôn, không tin em có thể đi điều tra một phen, bao nhiêu học sinh đã lĩnh chứng kết hôn rồi hả? "Viện cớ như vậy với anh mà nói hoàn toàn chính là thật sự lấy cớ, hơn nữa không là cái cớ tốt gì.



" Tử Khâm, chúng ta... Chúng ta cũng không tới một bước trình độ này." Mới nhận thức bao lâu, nào có người nhanh như vậy có thể đàm hôn luận gả? Cô cũng không muốn nói, trước cô vẫn lại là nữ nhân Bắc Minh Dạ, anh tận mắt nhìn cô bị Bắc Minh Dạ khi dễ.



Cho dù anh không ngại, cô cũng để ý thật sự.



"A!" Rốt cục, mất đi tính nhẫn nại Mộ Tử Khâm dùng lực hướng trên eo cô đè, Danh Khả nhất thời chịu không được, hoàn hoàn toàn toàn đặt ở trên người anh.



Hai cỗ thân thể dán sát cùng một chỗ, nhiệt độ trong xe nhất thời tăng vọt.



"Đối với em mà nói, rốt cuộc liền đi đến một bước kia hai người mới có thể kết hôn?" Bàn tay to của anh từ từ hướng lên trên thăm dò, rơi vào trên lưng cô, đem cô càng dùng lực kéo hướng chính mình: "Đừng nói với anh chuyện em cùng Dạ trong lúc đó, vấn đề này anh đã nói được rõ ràng rồi."