Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 173 : Ác mộng liên tục

Ngày đăng: 09:18 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Danh Khả kỳ thật có phần bất đắc dĩ, chuyện đáp ứng Mộ Tử Khâm làm bạn gái anh đến bây giờ cô vẫn lại là có kháng cự như thế.



Anh xuất thân danh môn, giá trị con người cao như vậy, muốn cái dạng bạn gái gì không có? Mà cô...



Hiện tại mọi người Mộ gia xem trọng anh, đối cô nhìn như mãn ý thật sự nhưng nhưng cô rất rõ ràng, nếu để cho bọn họ biết cô đã làm nữ nhân Bắc Minh Dạ, đã từng sống được hèn mọn như vậy, chỉ sợ bọn họ trốn cô cũng không kịp.



Nhân sinh có chỗ bẩn, liền vĩnh viễn đều đã tẩy không sạch, cho dù trong ngày thường có thể che dấu, có thể đem nó lấn quá, nhưng ai có thể cam đoan có một ngày sẽ không bị nhảy ra tới?



Bắc Minh Dạ gần đây không có lại tìm cô, ban đầu cô lại vẫn thật cao hứng cảm thấy được là anh nghĩ thông suốt, cũng hoặc là chán ghét cô, tình nguyện muốn tiền bạc của anh cũng không muốn lại muốn cô.



Nhưng về sau nghĩ lại mới nhớ tới thì ra điện thoại của cô đã đánh mất.



Không điện thoại di động, Bắc Minh Dạ căn bản tìm không thấy cô, đừng nói Bắc Minh Dạ tìm không thấy, chính là Tiếu Tương cũng thế.



Cho nên thấy Danh Khả trở về Tiếu Tương kích động cơ hồ đem cô cho bóp chết: "Cậu....Cậu cái gia hỏa kia rốt cuộc sao lại thế này? Mấy ngày nay rốt cuộc đi đâu rồi hả? Như thế nào một chút tin tức cũng không có? Nói mau cậu có phải cùng Mộ Tử Khâm vụng trộm chạy tới du lịch hay không? Cư nhiên ngay cả điện thoại cũng không mở, cậu bại hoại!"



Danh Khả cũng không biết giải thích như thế nào, chuyện Mộ Tử Khâm bị bắt cóc người Mộ gia cũng không có công khai, cục cảnh sát có người biết, muốn giữ bí mật cũng cực kỳ dễ dàng, Tiếu Tương không biết chuyện này không hề kỳ quái.



" Điện thoại di động tớ không cẩn thận đánh mất rồi." Cuối cùng, cô chỉ giải thích như vậy: "Gần đây... Cùng với Tử Khâm."
Liên tiếp mấy ngày không ở trong này, bỗng nhiên trở về, ngày đó ban đêm, cư nhiên lại mất ngủ.



Đầu mơ mơ màng màng, cũng không biết suy nghĩ cái gì, có lẽ là ở nghĩ chuyện hợp đồng, chuyện tuyển tú, chuyện điện ảnh hoặc là suy nghĩ mộ Tử Câm, còn có anh thổ lộ với chính mình, cùng với hiểu lầm hai người gặp nhau quá khứ.



Vô tri vô giác, tựa hồ khi nào thì ngủ thiếp đi, lại giống bị cái giấc mơ gì làm tỉnh giấc lại mệt cực ngủ qua đi, nói ngắn lại, trên cơ bản nửa cái ban đêm cô là thanh tỉnh, sau cùng sau cùng, cũng không biết lăn bao lâu, mới triệt để đã ngủ.



...



Tia nắng ban mai xuyên thấu qua cửa sổ, một chút một chút rót vào trong phòng ký túc xá nhất, thời điểm trời vừa sáng Danh Khả tại tiếng thét chói tai chính mình tỉnh lại, thời điểm tỉnh lại môi mỏng tràn ra hai cái chữ chính mình vạn phần quen thuộc: "Không cần!"



Không cần! Không cần lại như vậy với cô, không cần tại những cái địa phương kia, không cần trước mặt những người đó mặt... Không cần...



"Khả Khả, làm sao vậy? Có phải hay không làm ác mộng?" Tiếu Tương đối diện bị thét chói tai của cô trực tiếp sợ tới mức ngồi dậy, thấy cô một cái miệng nhỏ không ngừng thở dốc, ngực cũng kịch liệt lên xuống cô cô vẻ mặt lo lắng lớn tiếng hướng cô hô: "Khả Khả, hoàn hồn!"



Danh Khả bị thanh âm hoảng sợ trở về giống như hồn phách ngắn ngủi bị mất, một hồi lâu, cô mới lấy lại tinh thần, nghiêng đầu nhìn cô ấy một cái, thấp thở hổn hển: "Không có việc gì, làm... Ác mộng rồi."



Ác mộng, thật là ác mộng! Cô cư nhiên mơ thấy Bắc Minh Dạ trở lại, anh không chỉ có không muốn buông tay không muốn để cô rời khỏi thậm chí bởi vì bị cô chọc giận mà muốn trước mặt mọi người cường bạo cô.



Cô mơ thấy tên gia hỏa kia đem quần áo của cô xé nát để cho cô hoàn hoàn toàn toàn không có giữ lại, cũng không có một chút tôn nghiêm xuất hiện ở trước mặt mọi người, trong đám người Tử Khâm hoảng hốt chạy tới phía cô nhưng tại trước khi anh đuổi tới Bắc Minh Dạ đã giữ lấy cô...