Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 183 : Cô còn có bốn phút 30 giây

Ngày đăng: 09:18 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Nếu hiện tại Bắc Minh Dạ tìm tới cửa, việc này còn phải muốn trước xử lý xong, tuy nhiên biết một chỗ khác điện thoại di động là anh, trong lòng Danh Khả vẫn lại là hoảng như thế, vẫn khẩn trương như cũ, nhưng cho dù khẩn trương cũng luôn luôn muốn đối mặt.



Cô hít sâu một hơi, để cho hô hấp chính mình hơi hơi bình phục chút, mới nói: "Bắc Minh tiên sinh, tìm tôi có việc sao?"



Bên kia vẫn trầm mặc như cũ, cũng không biết trầm mặc bao lâu, tại thời điểm Danh Khả nhịn không được vừa muốn nói chuyện, anh mới nói: "Tôi hiện tại tại cửa sau trường học cô, chỗ cũ, trong vòng năm phút đồng hồ đến chỗ tôi nơi này."



Danh Khả cau chặt mi tâm, bỗng nhiên liền có một loại kích thích muốn đem điện thoại dùng lực ném ra.



Đã như vậy, cô đã nói với anh rõ ràng muốn cùng anh ngưng hẳn hiệp nghị, anh như thế nào còn cho cô một bộ này, vẫn còn tới uy hiếp cô?



Cùng Tử Khâm so sánh với, thái độ hai người này quả thực là khác nhau một trời một vực.



"Cô còn có bốn phút 50 giây."



Danh Khả không nói lời nào.



Bên kia lại truyền đến thanh âm anh trầm thấp: "Ngươi không được, tôi trực tiếp đi ký túc xá tìm cô."



Cô dùng lực cắn môi, mặc dù vẫn lại là không nói lời nào cũng đã cũng đã kích động muốn mắng chửi người, mỗi lần đều đã là như thế này! Nhưng mà cô lại cứ chính là không dám phản kháng!



Vạn nhất anh thật sự tới ký túc xá tìm chính mình, Tiếu Tương còn ở nơi này, đến lúc đó sự tình nhất định đã bị cô biết.



Cô lại dùng lực hít sâu hai khẩu khí, muốn để cho lửa giận chính mình chìm xuống, nhưng mà suy nghĩ đến bức bách anh đối với chính mình, trong lòng khó chịu liền như thế nào cũng áp không xong, cô nói sẽ trả tiền bạc, anh không có tư cách bức bách cô.



"Tôi thay quần áo, ít nhất được muốn 10 phút, anh trước..."



"Cô còn có bốn phút 30 giây." Thanh âm Bắc Minh Dạ trầm thấp lại truyền đến.
" Tôi nói sẽ trả anh tiền bạc, ngày mai..."



"Vậy thì ngày mai lại nói, hiện tại, còn không có trả không phải sao?" Anh duỗi tay về phía cô, hai mảnh môi mỏng lần thứ hai gợi lên: "Lâu như vậy không thấy, tới đây, để cho tôi xem có gầy xuống hay không."



Danh Khả dùng lực theo dõi anh, hiện tại trừ bỏ phẫn nộ lại vẫn hơn vài phần bất an.



Có gầy hay không không thể dùng xem nhìn ra được sao? Anh muốn ôm ấp cô mới có thể biết được cô có gầy hay không, vừa thấy liền biết không có hảo tâm.



" Tôi muốn trở về trường học." Cô nghiến răng nghiến lợi nói.



"Tôi nhớ rõ hiện tại cô nghỉ hè." Anh cười yếu ớt, một chút không cho là đúng.



"Tôi còn có công việc."



"Hiện tại là thời gian nghỉ ngơi."



"Bắc Minh Dạ." Cô thật sự bị tức điên rồi, nào có người dã man không hiểu chuyện như vậy.



Bắc Minh Dạ nhíu mày, nghiêng đầu nhìn cô, đáy mắt chảy qua một chút quang mang khác thường: "Đi theo Mộ Tử Khâm mấy ngày, tựa hồ lá gan cũng lớn không ít."



Từ trong ánh mắt lúc sáng lúc tối anh căn bản nhìn không thấu anh giờ khắc này suy nghĩ cái gì, tự nhiên cũng không biết anh là hỉ là giận, bất quá, anh nhắc tới Mộ Tử Khâm, đại khái, tâm tình hẳn không quá tốt.



Mặc kệ nói như thế nào, trước cô vẫn lại là nữ nhân của anh, hiện tại cũng đã cùng với Tử Khâm, đại khái, là nam nhân đều đã chịu không nổi đi?



Ví như thật sự chịu không nổi, có thể hay không trực tiếp thả cô? Hơn mười triệu, đầy đủ anh tìm một xe nữ nhân trở về ngoạn chơi cả đời.



...