Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 225 : Người của tôi, như thế nào có thể quét thẻ của người khác

Ngày đăng: 09:19 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Lần này tỉnh lại Bắc Minh Dạ cư nhiên phá lệ lại vẫn ngủ ở bên người cô, Danh Khả xoa nhẹ đôi mắt có vài phần chua xót, ngẩng đầu liền thấy cằm anh khêu gợi cùng với râu ria dài trên cằm anh.



Anh vẫn nhắm hai mắt như cũ, tựa hồ ngủ được sâu, nhưng cô biết tại thời điểm cô tỉnh lại đem anh đánh thức, giấc ngủ của anh cực kỳ nông, so với cô vẫn còn nông hơn.



Không biết là ai nói, chỉ có người thiếu thốn cảm giác an toàn ngay cả ngủ đều đã không nỡ ngủ, người cường hãn giống anh như vậy như thế nào cũng sẽ thiếu thốn cảm giác an toàn?



Cô vẫn cho là người cường hãn chỉ biết bảo hộ cho người khác chưa bao giờ cần người ngoài bảo vệ, mà lúc này nhìn râu ria trên cằm anh kia, không biết vì cái gì trong lòng lại không hiểu có mềm mại khắp ngõ ngách.



Đêm qua anh thật sự cực kỳ ôn nhu, mặc dù cường hãn của anh vẫn lại là để cho cô có vài phần không thể thích ứng, nhưng anh dằn lại tính tình không có làm đau cô.



Nếu về sau thật có thể đem điểm này cũng có thể bớt phóng túng mà nói, cuộc sống sau này cô hẳn là không tính quá khó khăn.



Hơi hơi giật giật thân thể, muốn từ trong ngực anh thối lui đứng lên, cánh tay dài của anh bỗng nhiên hướng trên eo cô đặt lên, cứ thế kéo cô trở về.



"Theo giúp tôi ngủ nhiều một hồi." Thanh âm của anh có vài phần khàn khàn, khàn khàn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, nghe qua có vài phần mê hoặc lòng người.



Cô không nói lời nào, chỉ là nhắm mắt lại dịu ngoan nằm lại trong khuỷu tay của anh, nghe lời có lẽ chính là đơn giản như vậy, chỉ cần cô cái gì cũng không nghĩ muốn, mọi chuyện lấy anh làm chủ, như vậy hơn một trăm ngày kia cô hẳn là sẽ không quá khó khăn.



Bắc Minh Dạ không làm khó cô, chỉ là kéo cô trở về đến trong ngực, lại ngủ hơn mười phút liền đặt cô lại giường.



Thấy cô dùng chăn bọc chính mình, anh nửa chống đỡ thân thể, buông xuống mâu nhìn cô, khóe môi gợi lên một tia ý cười tà ác: "Trên thân cô có chỗ nào tôi không có xem qua, lại vẫn che phủ kín như vậy làm cái gì?"




Nam nhân này thật sự có thể làm cho nữ nhân thét chói tai, nhưng cô rất rõ ràng, chính mình nhất định không phải những cái nữ nhân vì anh điên cuồng này.



Chờ anh mặc quần áo tử tế cô mới lại nhìn anh, không đợi cô mở miệng anh đã đi tới, từ trong ví tiền trên bàn lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đưa cho cô: "Làm nữ nhân Bắc Minh Dạ tôi làm sao có thể dùng thẻ ngân hàng người khác?"



"Tôi đã trả lại cho anh ta rồi." Danh Khả hoảng sợ, không dám tiếp nhận, chỉ là đón nhận ánh mắt của anh, nghiêm túc nói: "Anh ta đưa di động cho tôi cùng thẻ ngân hàng, đêm qua tôi đã trả lại cho anh ta, thật sự, tôi tuyệt đối không có lừa anh."



"Tôi có nói cô gạt tôi sao?" Tấm thẻ kia vẫn lại là đưa tới trước mặt cô: "Muốn hay không?"



Danh Khả nhận lấy, chỉ là vội vàng nhìn thoáng qua, liền ngẩng đầu nhìn anh, chần chờ khoảng khắc, cô mới hỏi: "Cần tôi trả sao?"



Mâu quang đáy mắt anh nhảy lên, buông xuống mâu nhìn cô, bỗng nhiên lại cong lên khóe môi: "Bồi thường thân thể."



"Tôi không cần!" Danh Khả cuống quít đem thẻ ngân hàng đưa trả lại cho anh, loại chuyện dùng thân thể trả này cô không liên quan.



"Không cần cô trả." Ngay cả vui đùa đều đã không dậy nổi, tiểu nha đầu này đem loại chuyện này thấy nặng như vậy, anh thật sự cực kỳ hoài nghi nếu không có hiệp nghị ở đây, anh lại đi đụng chạm cô, cô có thể tìm chết hay không?



Nam nhân này kiêu ngạo như thế, như thế nào có thể cho phép người khác cự tuyệt anh? Câu nói dùng thân thể trả kia anh bất quá là nói đùa, Danh Khả nghe được.



Nhưng loại chuyện này không cùng anh nói được rõ ràng sau ngộ nhỡ anh đùa giỡn nổi lên vô lại nói cô đã từng đáp ứng bồi thường thân thể, kia đã có thể phiền toái rồi.



Cô không ngu ngốc, như thế nào có thể không xác định cùng anh trước, cô mới lấy gì đó của anh? Nếu hiện tại anh nói không cần cô trả, như thế tấm thẻ này cô cũng có thể không kiêng nể gì đi quét rồi.