Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 257 : Nam nhân, nên dùng sức mạnh

Ngày đăng: 09:19 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Ác mộng...



Bắc Minh Dạ thiếu chút nữa bị một lời chính mình nôn chết! Thì ra cô vẫn cho là anh sớm đã ngủ?



Nâng lên đầu lông mày rầu rĩ nhìn cô một cái, môi mỏng của anh khẽ nhúc nhích, buồn bực hoàn toàn không biết nên nói cái gì.



Danh Khả thật sự vẫn cho là chính mình ngủ thiếp đi, trách không được hơn một giờ trừ bỏ trên đường đi tắm rửa sau đó lau mặt cùng cổ cho anh, ngoài ra liền ngay cả đầu đều không có quay lại một cái.



Danh Khả là thật cho rằng anh ngủ thiếp đi, anh không hừ một tiếng, cũng không có bất luận cái hành động gì, không phải ngủ là cái gì? Chẳng lẽ nói anh một người ở trong này sinh hờn dỗi, sinh hơn một giờ? Loại chuyện này đánh chết cô cũng không chịu tin tưởng.



Bởi vì cho rằng anh ngủ, chính mình liền an tâm bận việc.



Hiện tại thấy anh bỗng nhiên ngồi dậy cũng chỉ là nghĩ đến đêm nay anh có phải trải qua việc này ban đêm bị ác mộng làm tỉnh giấc hay không.



"Đừng sợ, chỉ là giấc mộng mà thôi." Cô vỗ vỗ mu bàn tay anh, thanh âm nhu hòa: "Khát không? Muốn uống nước hay không? Em đi rót chén nước ấm cho anh, tốt sao?"



Vốn nửa câu đầu cô nói làm cho Bắc Minh Dạ dỗi gần chết, chỉ nghĩ muốn nói cho cô anh không có nằm mơ, cho dù thật sự làm ác mộng, bị ác mộng dọa đến cũng là chuyện nữ nhân, nói anh bị ác mộng làm tỉnh lại, còn muốn một nữ nhân tới an ủi, loại sự tình này nói ra có ai có thể tin tưởng?



Nhưng thanh âm của cô ôn nhu như vậy, thời điểm an ủi chính mình ngữ khí lại là thành khẩn như vậy, giờ khắc này anh bỗng nhiên liền không nghĩ muốn cùng cô tiếp tục rầu rĩ nháo tiếp xuống.



Thời điểm nha đầu kia ôn nhu mặc kệ nói cái gì thanh âm luôn luôn sẽ dễ dàng vuốt lên bất luận cái bực mình gì trong lòng anh.




"Tới cùng muốn tới đây hay không?" Bắc Minh Dạ đã không có tính nhẫn nại, nhìn cô, thanh âm trầm xuống: "Vẫn lại là nói em thích dùng sức mạnh?"



"Anh đã nói đêm nay sẽ không đụng chạm em." Cô hoảng sợ, theo bản năng kháng cự nói.



"Em cũng nói qua chuyện anh nói trước giờ luôn giữ lời." Có phần dỗi như vậy, anh lạnh lùng hừ hừ, vẻ mặt khinh thường.



Danh Khả nhăn mày lại, cổ họng không biết bị cái gì chắn, thật không nghĩ tới anh cư nhiên còn lấy lời cô nói chắn cô.



"Vậy anh liền thật sự muốn làm một cái người không có uy tín sao?" Cô cũng hừ hừ, chẳng qua chỉ dám khẽ hừ nhẹ một phen, mới không dám học anh như vậy, còn dám bãi sắc mặt cho anh xem.



Bắc Minh Dạ liếc cô một cái, chẳng muốn cùng cô tiếp tục múa mép khua môi, bỗng nhiên bàn tay to thò ra chụp cổ tay của cô, chỉ là nhẹ nhàng lôi kéo, liền kéo cô đến trên thân mình.



Lăn qua lăn lại hơn một giờ, anh bỗng nhiên liền minh bạch một cái đạo lý, phải đợi nữ nhân này chủ động tới hầu hạ mình, quả thực so với lên trời còn khó hơn! Muốn làm chút gì, tốt nhất vẫn lại là dùng phương thức trực tiếp nhất.



Lãng phí tốn nước miếng làm cái gì? Còn chính mình sinh hờn dỗi, hơn một giờ, trời biết thời gian của anh có bao nhiêu quý giá.



Quan hệ bọn họ vẫn chính là như thế này, muốn đạt được cô, cho tới bây giờ đều là dùng sức mạnh, đêm nay chính mình nhất định là đứt gân não mới có thể chờ mong cô có thể chủ động một lần.



Thật là... Rút.



Nam nhân, nên kiên cường chút, một trăm cô cũng so ra kém anh!