Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 518 : Chiếu cố của cô người không thể thiếu

Ngày đăng: 09:23 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



"Dạ." Tạm thời không để ý tới oán niệm Bắc Minh Đại Đại đối với chính mình, Du Phi Phàm lại khẽ gọi một tiếng, ánh mắt rơi vào trên mặt Bắc Minh Dạ, hai tay vẫn nắm thật chặt bàn tay to của anh như cũ.



Bắc Minh Dạ điều thuận hô hấp chính mình, tay hơi hơi nâng mới phát hiện bàn tay to chính mình bị Du Phi Phàm nắm.



Anh thản nhiên rút về, tầm mắt lại đảo qua mọi người, vẫn lại là không có nhìn đến bóng dáng Danh Khả.



"Danh Khả đâu?" Tầm mắt của anh rơi vào trên người Bắc Minh Tuân đứng ở bên giường.



Ý thức khôi phục, ánh mắt anh lại bắt đầu che đậy một loại lạnh lùng bẩm sinh, cho dù ngữ khí nói chuyện không nặng vẫn lại là sẽ ở trong vô hình làm cho người ta một loại áp lực nói không nên lời.



Bởi vì hiện tại anh tâm tình tựa hồ không tốt lắm.



Thời điểm tâm tình Lão Đại không tốt, người bên người có thể dễ chịu sao?



Không đợi Bắc Minh Tuân mở miệng đáp lại, Dật Thang đứng ở trong góc nhỏ liền đã đi tới, vội trả lời: "Khả Khả tiểu thư té xỉu bị đưa đến bệnh viện tới, bây giờ còn ở trong phòng bệnh."



Cô vào bệnh viện...



Hô hấp Bắc Minh Dạ rối loạn không thể nhận ra, hít sâu một hơi, mà lại vùng vẫy từ trên giường ngồi dậy.



Hành động này quả thực sợ hãi những người khác trong phòng bệnh, nhất là hai nữ nhân bên giường.



Anh vừa mới làm xong giải phẫu, theo như lời bác sĩ ít nhất muốn đến tối gây tê mới có thể triệt để qua đi, nhưng hiện tại anh cư nhiên liền ngồi xuống rồi!



Người cường hãn như vậy thực sẽ dọa người điên.
Dật Thang nhìn Du Phi Phàm, khuyên nhủ: "Không quan hệ Du tiểu thư, nơi này là phòng bệnh săn sóc đặc biệt, lại có hộ sĩ quá tới chiếu cố tiên sinh..."



"Những cái nữ hộ sĩ này làm sao có thể tắm rửa thay quần áo cho Dạ, các cô..."



"Vì cái gì không thể?" Bắc Minh Dạ cuối cùng mở miệng nói chuyện, nhàn nhạt nhìn Du Phi Phàm một cái, thanh âm của anh vẫn lại là giống quá khứ lạnh nhạt, trong lạnh nhạt có vài phần lãnh nói không nên lời: "Không phải muốn đuổi diễn trò sao? Thời gian không khẩn trương?"



Du Phi Phàm không nói lời nào, thời gian đương nhiên là khẩn trương, anh nói tháng sau cùng chính mình cùng nhau trở về Đông Phương quốc tế, cô ta sợ anh không muốn cùng chính mình cùng nhau trở về.



Đối với Bắc Minh Dạ mà nói, cho dù tiện đường, anh cũng không thích cùng người khác cùng nhau đồng hành cho nên nguyện ý bồi cô ta đã rất không sai a...



Bộ phim của cô ta quả thật không có chụp xong, bộ phim này lại là tập đoàn Đế Quốc đầu tư, đương nhiên không thể qua loa.



Nhưng, anh như bây giờ, sinh hoạt hoàn toàn không thể tự gánh vác, nếu là thật sự để cho những hộ sĩ đó tới chiếu cố anh tắm rửa đi toilet, cô... Cô suy nghĩ đến các cô sẽ nhìn đến thân thể anh khêu gợi, trong lòng liền thật không dễ chịu.



"Du tiểu thư vẫn lại là đi về trước đi, các y tá học chính là cái này chuyên nghiệp, chiếu cố người bệnh cực kỳ có kinh nghiệm, ngươi có thể hoàn toàn yên tâm." Dật Thang lại khuyên nhủ.



Lần này, liền ngay cả Bắc Minh Đại Đại cũng nhịn không được khuyên: "Các cô biết đối đãi người bệnh, người bệnh mới có thể tốt được nhanh hơn, Phi Phàm tỷ, các cô kỹ năng chuyên nghiệp hơn so với ngươi tưởng tượng, nhất định sẽ không càng chiếu cố càng thương tổn người bệnh."



Cánh môi Du Phi Phàm hơi hơi động, trong lòng bởi vì lời của cô ta kinh ngạc một phen.



Xem ra, Bắc Minh Đại Đại còn đang tại trách tự trách mình, đổi vị trí, nếu là người thân của cô ta vì cứu nữ nhân khác thương tổn thành như vậy, trong lòng cô ta nhất định cũng sẽ không là thoải mái.



Nếu không ai giúp bản thân, cô ta hôm nay đại khái là thật lưu không xuống.



Lưu luyến không rời đứng lên, cùng Bắc Minh Đại Đại cùng nhau rời khỏi phòng bệnh, thời điểm ra ngoài cô ta vẫn lại là nhịn không được quay đầu nhìn Bắc Minh Dạ, ôn nhu nói: "Ta sẽ mỗi ngày tới đây nhìn ngươi."