Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 60 : Thì ra nhu thuận đều là giả

Ngày đăng: 09:16 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Ánh mắt Thang Phỉ Phỉ lưu chuyển trên người Danh Khả, từ đầu đến chân lại từ chân đến đầu một lần.



Gió đêm thổi tới trên người cô, mặc dù cô mặc quần áo bình thường nhất thoạt nhìn xem cả người ở trong màn đêm nhưng là giống như tinh linh.



Thanh thanh thấu thấu không thể không thừa nhận đều có một cỗ khí tức an tĩnh duyên dáng, loại khí tức này không phải mỗi người đều có thể có.



Quả nhiên Danh Khả là một cái nữ hài tử xinh đẹp mà tinh xảo, chẳng qua mọi người suy nghĩ cô không có bất luận cái bối cảnh gì, sinh ra quá bình phàm, cho nên trên người cũng không có đầy đủ quang mang giống cô.



Nhưng mà những thứ này trước mặt Bắc Minh Dạ tựa hồ đều không có bất luận cái ý nghĩa gì, quang mang Bắc Minh Dạ rất nhiều, quang mang những người khác ở trước mặt anh hoàn toàn không có bất luận cái ý nghĩa tồn tại gì.



Có phải bởi vì cái dạng này cô cùng Danh Khả trước mặt Bắc Minh Dạ đều đã đứng ở trên một đường xuất phát, ai cũng không chiếm tiện nghi người nào hay không?



Thang Phỉ Phỉ hơi hơi nhíu nhíu mày, tâm tư bách chuyển, Danh Khả cũng đã không kiên nhẫn rồi.



"Tôi muốn đi ăn cơm chiều, cô muốn xem mà nói cứ tiếp tục xem." Cô xoay người liền phải rời khỏi thiên thai.



Thang Phỉ Phỉ truy đuổi qua đi, cười hì hì nói: "Cô một mực ở nơi này sao? Hay là nói ngày kỷ niệm ngày thành lập trường đó nhận thức anh mới tới nơi này?"



Danh Khả cũng không có trả lời vấn đề của cô ta, vấn đề này đối với cô mà nói quá mẫn cảm, cô cũng không muốn nhiều lời.



Thang Phỉ Phỉ chưa từ bỏ ý định, cùng cô xuống thang lầu khi đó lại hỏi: "Cô cùng anh quan hệ đến mức nào rồi hả? Có hay không đã làm cái loại chuyện kia?"



Danh Khả ngẩn ra, tay nhỏ không tự giác níu chặt nhưng vẫn lại là không có trả lời, tiếp tục đi xuống lầu dưới.




Thấy anh đặt đũa xuống, Mạnh Kỳ vốn đang do dự lập tức nói: "Đổi một bộ bát đũa cho tiên sinh."



Lập tức có người hầu tới đây thay bát đũa mới cho Bắc Minh Dạ, Mạnh Kỳ lập tức đi đến bên cạnh Thang Phỉ Phỉ, nhìn cô ta nói: "Vị tiểu thư này, vị trí của cô ở bên kia."



Nếu tiên sinh không muốn tiếp thu hầu hạ của cô ta, đó chính là nói cô ta cùng Danh Khả vẫn là không cùng một dạng, vị trí này chính là không phải do cô tới ngồi.



Thang Phỉ Phỉ lại cau chặt mi, trên mặt lập tức trầm xuống: "Tôi ngồi ở đây rất tốt."



Người ta Bắc Minh Dạ cũng chưa nói cái gì, ông dựa vào cái gì điều khiển cô ta? Bất quá là người hạ nhân thôi!



Lời kia vừa thốt ra, sắc mặt Dật Thang cùng Danh Khả liền trở nên càng khó xem, liền ngay cả sắc mặt người hầu ở chỗ không xa cũng quái dị, tất cả nhịn không được vểnh tai cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên này.



Trái lại Danh Khả hơi hơi nhíu mày, trong lòng có vài phần kinh ngạc, Thang Phỉ Phỉ này dám ở trước mặt Bắc Minh Dạ ra vẻ như vậy, khí thế cũng là không tệ.



Chính cô là không dám phản kháng nhưng đã có người dám phản kháng, trong lòng cô tự nhiên là cao hứng, cho nên khóe môi nhịn không được nổi lên ý cười như có như không.



Cô cho rằng ý cười chỉ có tự mình biết, cũng không nghĩ Bắc Minh Dạ bên cạnh ngẩng đầu nhìn cô, sớm đem ý cười bướng bỉnh cô bắt giữ ở trong mắt.



Thì ra nữ nhân này còn có một mặt bướng bỉnh như vậy, thấy người khác ngỗ nghịch anh cô thật sự cao hứng như vậy?



Bình thường nhu thuận nghe lời như thế, thì ra đều chỉ là giả a, thực có ý tứ.



Anh bỗng nhiên đưa tay, bàn tay to chụp cổ tay của cô, trước Danh Khả không kịp phản ứng nhẹ nhàng liền dùng lực cả người Danh Khả liền rớt xuống trong lòng anh.