Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 628 : Ủy khuất hoàn toàn bị sửa lại án xử sai

Ngày đăng: 09:25 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Ánh mắt Bắc Minh Dạ rơi vào trên mặt phóng viên kia, chỉ là khẽ quét mà qua, liền lại nhìn mọi người, cười nói: "Khả Khả còn nhỏ, hai mươi tuổi không tới, ngươi hỏi ta vấn đề kết hôn ta không có biện pháp trả lời ngươi, bất quá tháng sau ta tính toán mang cô trở về gặp cha mẹ, về phần khi nào thì kết hôn, còn phải muốn tiểu nha đầu đáp ứng mới được."



Chỉnh chỉnh sắc mặt, thanh âm của anh bỗng nhiên trầm tiếp xuống thật sự nói: "Hiện tại ta có bạn gái, hi vọng mọi người nể mặt một tí, không cần lại loạn viết chuyện tình ta cùng cái nữ nhân không liên quan gì khác, ta sợ thương tổn tâm tiểu nha đầu, cám ơn các vị."



Bỏ lại lời này, anh đứng lên, nghiêng đầu nhìn phóng viên vẫn ngồi ở chỗ kia còn đang tại vẫn bất an như cũ liếc mắt một cái, cười nói: "Bạn gái nhỏ của ta nhát gan cũng không hiểu sự, các ngươi không cần loạn viết dọa đến chỗ cô, con người của không có gì, chính là thích bao che khuyết điểm, mặc kệ là ai, nếu để cho nữ nhân ta mất hứng, ta cũng sẽ để cho anh cả đời khoái hoạt không đứng dậy. Đi thôi, huynh đệ, chúng ta đi uống ly cà phê."



Quay người lại, khóe môi anh hàm chứa ý cười, đi nhanh hướng cửa sau phòng hội nghị đi đến.



Dật Thang lại đem người phóng viên xách, bước đuổi theo anh, mười mấy bảo tiêu sau đó bắt kịp.



Hội chiêu đãi ký giả cứ như vậy kết thúc, mọi người còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng nhìn đến phóng viên bị bọn họ xách, mỗi người trong lòng vẫn có vài phần bất an.



Uống cà phê, ai biết là uống cà phê gì, vừa rồi Bắc Minh tiên sinh nói đã đủ vừa lòng nhắc nhở cho mọi người, ai muốn dám đụng chạm nữ nhân anh để cho nữ nhân anh mất hứng, anh cũng sẽ để cho người nọ cả đời khoái hoạt không đứng dậy.



Cái phóng viên kia chẳng qua là anh muốn giết gà dọa khỉ, dùng để cảnh cáo mọi người, ai chẳng biết nói điểm này?



Về phần phóng viên kia, tại thời điểm sắp bị nhéo ra phòng họp, rốt cục lên tiếng kêu lớn lên: "Buông ra, các ngươi buông ra! Các ngươi dựa vào cái gì bắt ta đi vào? Mau buông ra, lại không buông ra ta liền muốn báo nguy rồi!"



"Tiên sinh chỉ là muốn cùng ngươi uống ly cà phê, kích động như vậy làm cái gì? Báo nguy? Uống xong lại nói." Dật Thang mang theo anh ta, đi nhanh rời khỏi phòng họp.




"Đi thôi, đem đông tây bọc lại." Cô đứng lên, nhìn Tiếu Tương: "Trở về ký túc xá lại ăn."



"Tốt." Tiếu Tương biết cô ấy sợ chính mình sẽ kích động khóc, chuyện dọa người như vậy cô cũng không nguyện rơi vào trên người cô ấy.



Đem đông tây thu thập xong, cầm cà mèn, hai người nhìn nhau cười, rời khỏi nhà ăn đi nhanh hướng ký túc xá trở về.



Trong lòng Tiếu Tương cũng là kích động không hiểu, mặc kệ đằng trước có bao nhiêu khổ, giờ khắc này Khả Khả coi như là hết khổ, Bắc Minh Dạ chính miệng thừa nhận quan hệ hai người bọn họ, về sau còn có ai dám nói cô ấy là tiểu tam?



Tiểu Tam là Du Phi Phàm, không cô ta ngay cả Tiểu Tam đều đã không tính là, bởi vì Bắc Minh đại tổng giám đốc người ta nói cùng cô ta trong lúc đó không có bất luận cái quan hệ nam nữ gì, chiếu cố cô ta bất quá là bị người nhờ vả.



Mọi người cũng nghe được rất rõ ràng, nếu không có bạn cũ đã qua đời, Du Phi Phàm căn bản không chiếm được nửa điểm anh chiếu cố, người này đối với Khả Khả mà nói đã không có bất luận cái uy hiếp gì rồi.



Cô cao hứng, nhìn đến Khả Khả khổ tẫn cam lai, làm sao có thể mất hứng?



Chỉ là lúc trong đầu chảy qua một đạo bóng dáng lạnh lùng khi đó, khóe môi cười cũng bắt đầu khổ sở.



Cô không thể làm mộng, bất luận cái mộng gì cũng không nên làm, Khả Khả có thể, Khả Khả may mắn không có nghĩa là cô cũng có thể gặp được, loại tình yêu thần thoại này cũng chỉ có thể thuộc về người khác, cô rất rõ ràng đời này cũng sẽ không phát sinh tại trên thân mình.