Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 79 : Người của tôi, cậu đừng đụng chạm

Ngày đăng: 09:16 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



Đây cũng coi là một đoạn lời nói anh ta nói dài nhất sau khi Danh Khả cùng Tiếu Tương nhìn thấy Mộ Tử Khâm, hai người căn bản không đem chuyện để ở trong lòng, vẫn bước đi ra ngoài cửa như cũ.



Mộ Tử Khâm cứ như vậy nhìn các cô từ từ đi ra cửa yến hội, trong đôi mắt tĩnh mịch làm cho người ta hoàn toàn nhìn không thấu giờ khắc này anh suy nghĩ cái gì.



Rốt cục anh lấy ra một chiếc điện thoại từ trong túi, sau khi bấm nhàn nhạt nói hai câu: "Cô gái váy xanh nhạt trán bị thương kia, đêm nay tôi muốn cô."



Bắc Minh Dạ cùng Đông Phương Thần thậm chí Nam Cung Liệt bọn họ đều bị cái tân khách khác quay chung quanh, có chút khó thoát thân, về phần Mộ Tử Khâm anh là Nhị thiếu gia Mộ gia, bởi vì đại thiếu gia Mộ gia đến đây cho nên anh tìm viện cớ liền rời khỏi đám người.



Chờ Bắc Minh Dạ bọn họ trở lại ghế mới phát hiện Danh Khả cùng Tiếu Tương đi rồi, liền ngay cả Mộ Tử Khâm cũng không thấy tăm hơi.



" Sẽ không là Tử Khâm mang theo hai vị tiểu mỹ nhân kia đi phong lưu khoái hoạt đi?" Đông Phương Thần ngồi trên ghế dựa, ngẩng đầu nhìn Bắc Minh Dạ, nhìn như đang nói đùa nhưng lại chú ý biểu tình trên mặt anh chặt chẽ: "Vậy hai cô gái kia rốt cuộc là cái quan hệ gì với cậu? Cái Danh Khả kia bộ dáng xinh đẹp như vậy, cậu sẽ không đã đem tới tay chứ?"



Bắc Minh Dạ lạnh lùng liếc anh ta một cái, trở lại trên chỗ ngồi của mình tao nhã ngồi xuống, chỉ là không biết vì cái gì Danh Khả cùng Mộ Tử Khâm đều đã không thấy nữa, bỗng nhiên liền có vài phần buồn bực không hiểu.



"Như thế nào? Sẽ không thật sự bị tôi nói trúng, cậu và hai cô gái kia có cái bí mật gì không thể cho ai biết đi?" Đông Phương Thần vẫn theo dõi anh như cũ, không có buông tha một chút buồn bực trong mắt anh kia: "Vậy đáng tiếc, bộ dáng Tử Khâm tốt như vậy, lại nho nhã dịu dàng hơn so với cậu, con gái đều biết muốn lựa chọn người nào."



Bắc Minh Dạ hoàn toàn không để ý tới anh ta, Du Phi Phàm bên cạnh hướng phục vụ muốn đưa chén rượu đỏ tới trước mặt anh, anh cầm lấy nâng lên một hơi trút xuống.



Hành động này liền ngay cả Nam Cung Liệt vừa trở về thấy cũng nhịn không được nhíu mày, tầm mắt khóa trên mặt anh: "Sẽ không thực bị tiểu tử Đông Phương Thần này nói trúng rồi đi? Cậu cùng hai cô gái kia cấu kết? Là váy xanh nhạt hay là người kia?"
"Phải." Bắc Minh Dạ đem cái chén đặt xuống, coi như không có ánh mắt Du Phi Phàm chấn động, gằn từng chữ: "Là nữ nhân của tôi, trước khi tôi chơi chán, cậu đừng động."



Anh bỗng nhiên đứng lên, bước đi ra ngoài cửa, liền ngay cả Du Phi Phàm bên cạnh cũng không để ý.



Du Phi Phàm phía sau đứng lên muốn đuổi theo nhưng anh chạy tới cửa hội trường, khoảng cách xa như vậy cô muốn đuổi kịp trừ phi chạy, nhưng nhất cử nhất động cô đều đã dưới chú ý tất cả mọi người, chạy đuổi theo một cái người đàn ông, tự nhiên là không được phép.



Cứ như vậy trơ mắt nhìn anh rời khỏi, thật lâu không có từ bên trong câu nói kia của anh phản ứng kịp, cô gái vừa rồi mặc váy xanh nhạt cư nhiên thật là người của anh, cô thật sự không thể tưởng được khi nào thì anh nhúng chàm trên loại tiểu hoa nhi này?



" Coi hiện tại cô là cái biểu tình gì." Đông Phương Thần liếc xéo cô cười đến không cho là đúng: "Nếu như anh không thừa nhận mới là có vấn đề, nếu như anh thừa nhận, cô có thể cười đến an tâm rồi."



Du Phi Phàm nhìn chằm chằm anh ta, môi đỏ mọng khẽ nhúc nhích, lại không nói gì.



Đông Phương Thần lại cười nói: "Cô gái này tôi đã thấy cùng anh trở về Đế Uyển, khẳng định là người của anh, nếu như anh không thừa nhận chỉ sợ vị trí cô gái này ở trong lòng anh thật đúng là không đơn giản. Nếu anh thừa nhận liền không có chuyện gì, đại khái không được bao lâu sẽ giống những nữ nhân khác hoàn toàn biến mất trong sinh mệnh của anh."



" Đối với cậu chưa thấy qua còn có cái nữ nhân khác không liên quan gì Đế Uyển của anh." Thanh âm Du Phi Phàm trầm xuống, ngay cả sắc mặt cũng trở nên yên lặng.



Anh cư nhiên mang cô gái trở về Đế Uyển đây là chuyện cô chưa bao giờ thấy, những cái người không liên quan này, anh làm sao có thể mang về?



....