Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 91 : Giao dịch cùng ma quỷ

Ngày đăng: 09:17 30/04/20


Editor: Quỳnh Nguyễn



" Để cho ba cô cố gắng mua nhiều mấy phòng cũ, sang năm nhà cửa nơi này sẽ rất đáng tiền." Hai mảnh môi mỏng hơi hơi mở ra, nói ra lời nói lại làm cho trong lòng Danh Khả hung hăng run lên.



Phòng ốc rộng phố Hoa Lan đã cũ nát không chịu nổi, rất nhiều người đều đã không muốn ở, trước lại không có thương nhân tới nơi này đầu tư, nếu như phá bỏ và dời đi nơi khác có lẽ còn có thể phân một cái giá tốt hơn một chút.



Nhưng nơi này giao thông không tiện, cái thương nhân nào nguyện ý tới nơi này phát triển? Trừ phi năng lực bọn họ lớn như vậy, có thể ở đây làm ra một đường lớn, hoặc là đường cao tốc.



Nhưng mà lời này là Bắc Minh Dạ nói, Bắc Minh Dạ là ai? Thủ phủ Đông Lăng!



Thủ phủ Đông Lăng nói cho cô sang năm nơi này nhà cửa sẽ rất đáng tiền... Tay nhỏ Danh Khả cầm thật chặt, tim đập đều đã rối loạn.



Còn muốn hỏi chút gì, anh cũng đã im lặng, rõ ràng không muốn nói nữa, Danh Khả bất an không yên, cố gắng để cho chính mình duy trì an tĩnh, mãi đến hơn mười phút đồng hồ sau, chuông điện thoại vang lên, Bắc Minh Dạ mới lại mở trợn mắt.



Danh Khả khẩn trương tiếp điện thoại, nói cho Danh Kính Hoa cô ở nhà bạn, tối nay sẽ trở về, Danh Kính Hoa cũng không nói thêm cái gì, Danh Khả từ nhỏ liền nhu thuận, ông chưa bao giờ hoài nghi cô sẽ làm cái chuyện không tốt gì ở bên ngoài.



Khó có được là, Bắc Minh Dạ cũng không có thừa dịp cô gọi điện thoại làm khó.



Cúp điện thoại, cô ngẩng đầu nhìn anh, rốt cục hỏi: "Chừng nào thì anh trở về? Có thể đem tôi đến đầu phố hay không?"



"Sợ bị người nhìn đến?" Anh nhíu mày, bàn tay bỗng nhiên hướng trên mặt cô dò xét.



Tay dài như vậy, thân thể căn bản không cần động, tại trong không gian lớn như vậy, mà lại cũng có thể va chạm vào mặt cô.




Cho tới bây giờ cô cũng không biết cả chuyện này chính mình nên oán người nào, là muốn oán Hứa Thiệu Dương dẫn cô đến loại địa phương đó dùng cô đổi về một phần hiệp nghị hay là oán chính mình vào lúc tuyệt vọng nói với Bắc Minh Dạ muốn anh giúp cô?



Người giống Bắc Minh Dạ như vậy, cô thậm chí có lá gan cùng anh làm giao dịch, cái đó và ma quỷ giao dịch có cái gì khác nhau? Cô gặp phải ma quỷ, từ đó quăng không xong, muốn oán có phải nên oán chính cô hay không?



Bỗng nhiên đã nghĩ đến cái gọi là bạn trai trước của cô, kỳ thật thật sự ngẫm lại, yêu đương một năm, chính mình tựa hồ thật sự cùng anh chưa từng có tiếp xúc quá sâu sắc.



Đi công ty anh vài lần sau đó cũng không muốn đi, dù sao chỉ là người học sinh, trái lại anh thường xuyên tới trường học tìm chính mình, nhưng mỗi lần cô đều đã bởi vì có việc rất ít đi bồi anh.



Cơ hồ trong một năm thời gian hai người cùng một chỗ có thể kể ra, huống chi một năm kia có gần nửa năm thời gian theo đuổi chính mình.



Hiện tại lại nhớ tới người kia, khuôn mặt đều đã cơ hồ mơ hồ, thì ra tình cảm nhạt như vậy, trách không được người ta vô tình với cô, trận này gọi là luyến ái cô căn bản cũng không đầu nhập quá nhiều.



Đúng là vô tình, anh cũng không có thể coi mình như lợi thế đi trao đổi cùng người, cho nên cuối cùng anh đạt được báo ứng, cô cũng tuyệt đối sẽ không đi đồng tình anh.



Cứ như vậy ở trên đường đi tới, mặc dù vừa rồi xe chỉ là quẹo khúc quanh đi tới cái đường, nhưng trên thực tế đoạn đường thật đúng là không ngắn, cô chỉ là muốn sau khi mùi Bắc Minh Dạ trên thân mình toàn bộ tán đi lại về nhà, bất luận cái một chút dấu vết để lại gì cô sợ mang về nhà bị người nhà nhìn ra.



Chỉ là hai cái đùi thật sự cực kỳ chua xót, mỗi đi một bước đều đã rất khó chịu...



Tay rơi vào y phục trong túi tiền, cư nhiên từ bên trong lấy ra chừng trăm khối, nhìn chút tiền ấy lại nhìn sạp hoa quả ven đường, nghĩ nghĩ, rốt cục vẫn lại là đi tới mua hai túi quả, tính toán về nhà.



Nhưng cô không nhớ ra thân thể của chính mình cư nhiên còn suy yếu như vậy, cầm hai túi quả cộng lại không tới mười cân, mới đi chừng trăm bước đã thở hồng hộc, cơ hồ đi không nổi.