Mối Tình Đầu Của Giáo Bá
Chương 13 :
Ngày đăng: 09:08 18/04/20
Lúc chạng vạng sau khi tan học, Ngu Trà và mấy người Lâm Thu Thu cùng nhau đi ra ngoài ăn, dù sao hôm nay Weibo kia được lên hot search nên các cô muốn chúc mừng một chút.
Bình thường các cô rất ít khi ra ngoài ăn bởi vì nhà ăn của trường rất ngon, nhưng cũng sẽ không có món ăn tối như các quán ăn ở ngoài kia.
Vừa mới ra khỏi lớp, cô gái đi ở phía trước liền xoay người, hưng phấn hỏi: "Cậu có phải là Weibo tên Trà Trà kia không?"
Ngu Trà hỏi lại: "Cái gì?"
Sao cậu ấy lại biết cô là người đó?
Cô gái vội vã mở di dộng ra, đăng nhập vào Weibo rồi nói: "Cậu xem, chính là cái Weibo này này, cậu với cô gái trong hình giống y như đúc, định vị lại ở Nhất Trung Ninh Thành, trường của chúng ta cũng không có người sinh đôi với cậu nha."
Cô không nghĩ đến nhanh như vậy mà cô đã bị phát hiện rồi.
Vốn là bạn học trong lớp định đến tiết tự học tối rồi đến lớp năm xem thử, kết quả vừa mới xuống lầu lại gặp được Ngu Trà.
Trong lòng Ngu Trà cả kinh, phát hiện mình không có tắt định vị.
Cô cứ như vậy mà bại lộ rồi!
Chẳng lẽ truyện tranh kia của cô cũng bị tất cả mọi người thấy được rồi?
"Đúng rồi, khi nào truyện tranh của cậu mới có chương mới vậy?" Cô gái lại hỏi: "Tớ đã theo dõi rồi, cậu hãy vẽ nhanh một chút nha."
Ngu Trà nghi ngờ nhìn cô.
Sao lại giống với cảm giác không hỏi trước Lục Dĩ Hoài, chẳng lẽ do cô đánh số quá dày nên các cô ấy không có thấy số ư?
Có điều như thế cũng tốt.
Ngu Trà nói: "Tớ sẽ cố gắng, cảm ơn cậu."
Cô nhanh chóng đăng nhập Weibo của mình, xoá cái định vị kia đi. Mặc dù có chút trễ nhưng dù sao thì vẫn tốt hơn là để đó.
Sau khi cô gái ấy đi nơi khác thì lại có người khác đến đây dò hỏi.
Mãi cho đến khi đi đến phía ngoài của quán ăn, các cô mới ngồi xuống.
Lâm Thu Thu nói: "Có phải mấy người đó đến hỏi cậu chuyện Weibo Trà Trà kia không, xem ra bọn họ cũng rất quan tâm đến cậu."
Ngu Trà vẫn đang nghĩ thầm chuyện của Lục Dĩ Hoài trong lòng, hỏi: "Tớ hỏi các cậu chuyện này, mấy người Lục Dĩ Hoài có chơi Weibo không?"
"Chắc không chơi đâu," Thượng Thần nghĩ, "Nếu có chơi thì phỏng chừng mấy cô gái trong trường đã sớm hỏi thăm được ID Weibo của cậu ấy rồi, nhưng mà hơn hai năm nay tớ chưa từng nghe nói Lục Dĩ Hoài chơi Weibo."
Đương nhiên cũng có thể là người khác hỏi thăm không được.
Làm lại một lần nữa, cô sẽ không làm một con người đơn thuần ngu ngốc nữa.
-
Trước khi bắt đầu tiết tự học buổi tối, Ngu Trà đi ra ngoài lấy nước.
Bên ngoài phòng lấy nước có mấy cô gái đang đứng cầm ly nước nói chuyện phiếm. Hơn nữa vừa lúc lại nói đến chuyện hôm nay của Ngu Trà, bọn họ cũng đều nhìn thấy ở Weibo.
"Loại gửi bài này có thật có giả, nhưng tất cả cũng không thể là giả, không phải là lần trước Ngu Trà đi ăn cơm với Lục Dĩ Hoài sao -----"
Cô gái bị đụng một cái, mắt lại liếc nhìn về phía ngu trà đang ôm bình nước đứng đó, biểu cảm vẫn lạnh nhạt như là không thèm để ý đến bọn họ, cho nên cô ta liền ngậm miệng lại.
Là cô gái cột tóc đuôi ngựa, lúc đi ra ngoài thì kéo Ngu Trà lại, không nhịn được nói: "Ôi Ngu Trà, trên Weibo nói là thật sao? Cậu được nhà họ Ngu nhận nuôi mà còn không biết cảm ơn, không biết xấu hổ mà vu vạ hút máu nhà họ à?"
Ngu Trà xoay người: "Không liên quan gì đến cậu."
"Sao lại không liên quan cơ chứ." Cô gái tóc đuôi ngựa nghĩ đến nội dung của bài viết kia: "Còn nữa sao cậu lại có liên quan đến Lục Dĩ Hoài, loại người như cậu có thể chạm đến cậu ấy sao?"
Cô ta nghĩ đến lần trước Lục Dĩ Hoài vì bảo vệ Ngu Trà mà trực tiếp cho Đường Hiểu Thanh xin nghỉ cuốn gói về nhà, đố kị trong lòng giống như là cỏ dại, rất nhanh đã mọc nhiều lên.
Cô ta lạnh giọng hỏi: "Cậu ở nhà họ Lục đúng không?"
Ngu Trà nói: "Tôi ở đâu thì mắc mớ gì phải nói với cậu."
Cô gái tóc đuôi ngựa còn muốn nói cái gì thì cô gái bên cạnh đã nhắc nhở: "Cậu chớ đừng đắc tội với người của Lục Dĩ Hoài, chuyện của Đường Hiểu Thanh cậu đã quên rồi sao? Còn có lời đồn trước cửa trường học kia...."
Vừa nói vậy có mấy người đã sợ hãi, chuyện lúc trước bọn họ cũng đã thấy qua, hơn nữa còn nghe nói ném đi chìa khoá của Ngu Minh Nhã rồi phát giận ở trong lớp.
Tuy rằng không biết có liên quan đến Ngu Trà hay không nhưng bọn họ lại liên tưởng đến phương diện phía trên.
Bởi vậy, Ngu Trà giống như đã trở thành người không thể tới gần được.
Thấy bọn họ vì sự tưởng tượng của mình mà mặt đã trắng bệch, Ngu Trà thẳng thắn nói: "Đừng nên nghe gió mà biến thành mưa."
Cô lấy nước xong, lúc trước khi đi còn nghe được tiếng thở dài của bọn họ.
Hẳn là sợ cô đi cáo trạng rồi.
Ngu Trà nghĩ lúc về lớp nên hỏi Lâm Thu Thu một chút, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì mà làm cho người ta kiêng kị cô như thế, chẳng lẽ là Lục Dĩ Hoài làm cái gì rồi sao?
Còn chưa đi đến cửaphòng học, Lâm Thu Thu đã nhanh chóng nhào tới: "Trà Trà, Lục Dĩ Hoài cậu ấy----"
Lời của edit: Lục Lục như thế nào vậy ta?