Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Nhị – Đế Hỏa
Chương 19 : Vương đô đế quốc [ chín ]
Ngày đăng: 09:39 18/04/20
Patrick nhìn cậu nhấm nuốt càng lúc càng chậm, bộ dáng ăn thật sự miễn cưỡng, nhịn không được hỏi: “Khó ăn đến vậy sao?”
Soso ngạc nhiên nói: “Không khó ăn mà.”
“Cậu nên dùng gương mà soi xem vẻ mặt hiện giờ của mình đi.” Patrick hạ giọng,“Kỳ thật cảm thấy khó ăn cũng không sao, dù gì cậu cũng đâu phải là người đầu tiên, mà chắc chắn sẽ không phải là người cuối cùng. Nơi này đổi đầu bếp ba tháng một lần, càng đổi càng kém.”
“Tại sao phải đổi đầu bếp?” Sự chú ý của Soso bị dời đi.
“Học sinh chê bai mùi vị đồ ăn. Gần như học sinh mới nào cũng chê, có điều học lên năm hai năm ba thì ngừng. Bởi vì bọn họ phát hiện càng chê thức ăn càng không ngon.”
“Thật ra tớ thấy cũng không tệ lắm.” Cậu thật lòng nói, chí ít còn ngon hơn lương khô lúc đào vong.
“Nhưng vẻ mặt của cậu không nói thế.”
“Tớ đang nghĩ chuyện khác.”
“Chuyện gì?” Patrick mẫn cảm vểnh tai.
Soso dùng dĩa gạt hạt tiêu trên miếng thịt bò sang hai bên, thấp giọng nói: “Kỳ thật, không có gì.” Cho dù cậu rất muốn xoay người lớn tiếng phản bác bình luận của mấy cô gái kia về Ciro, nhưng hiển nhiên thân phận hiện tại của cậu không có tư cách.Con trai một chủ tiệm tạp hóa sao có thể biết về hoàng thái tử đế quốc.
Patrick còn muốn tiếp tục hỏi, nhưng ánh mắt đảo qua, vừa lúc nhìn thấy bóng dáng Frank, vội vàng giơ tay vẫy vẫy.
Frank vốn chỉ muốn tìm một góc yên tĩnh một mình ăn cơm, nhưng đã được mời, đành phải bỏ kế hoạch ban đầu bước tới. Trên thực tế, cậu cũng rất muốn hiểu thêm về thành viên mới gia nhập này, nhất là khiếu hài hước của cậu ấy.
“Hắc, Frank, anh bạn mới của chúng ta tuyệt không thích thức ăn ở đây.” Patrick tự cho rằng phán đoán phía trước của mình là đúng.
Frank nhún vai: “Học viện ma pháp hoàng gia cần nhất là khả năng thích ứng.”
Soso nói: “Kỳ thật tớ cảm thấy thức ăn cũng không tệ lắm.” Nói xong, cảm thấy giống như phản bác Patrick, vội vàng bổ sung,“Ít nhất họ làm thực vất vả, nơi này có nhiều người đến ăn thế mà.”
Frank nở nụ cười,“Nếu cậu gặp ông ta, sẽ biết ông ấy cần nhất chính là vất vả.”
Patrick chú ý thấy cô gái bàn bên rời đi, đột nhiên thấp giọng: “Nghe nói hoàng thái tử chuẩn bị đi học trở lại?”
Frank nhìn hắn đầy thâm ý, “Ai nói ?” Cho dù bọn họ còn là học sinh, nhưng là học sinh học viện ma pháp hoàng gia, tương lai bọn họ nhất định sẽ trở thành trụ cột của đế quốc. Cho nên đừng có xem thường tư tưởng và lựa chọn của bọn họ, ở rất nhiều thời điểm, chúng biểu thị hướng đi tương lai của đế quốc.
Patrick đáp: “Nhóm các cô Dorothy nói .”
Patrick nhịn không được bảo: “Cậu ấy là thổ hệ !”
Những người khác ồ lên.
Danton cũng sửng sốt,“Thổ hệ? Vậy sao lại ở ban 3?”
Patrick nói: “Có lẽ bị phân nhầm.”
“Không thể nào. Trò ấy được viện trưởng đích thân đưa tới.” Danton ngẫm nghĩ,“Trò lại đây.”
Soso tiến lên.
Danton nhẹ nhàng đặt tay lên trán cậu, lập tức mày càng nhíu chặt, hồi lâu mới nói: “Cảm ứng lực của trò với hỏa nguyên tố thấp nhất trong bốn loại nguyên tố.”
Môi Soso khẽ nhúc nhích, do dự không biết có nên kể ra chuyện mình bị phong ấn hay không .
Danton lại nói: “Có điều viện trưởng làm như vậy nhất định có mục đích của bà. Được rồi, trước tiên trò cứ ngồi nghe, chờ ta xin chỉ thị của bà rồi quyết định sau.”
Soso đành phải gật đầu.
Nhưng từng ngày từng ngày trôi qua, chuyện xin chỉ thị mãi không có câu trả lời. Những ngày kế tiếp, Soso vẫn làm một học sinh không cần thực tập ở ban 3. Quyết định của Danton cho cậu dường như chính là không có quyết định gì hết.
Patrick vài lần muốn đi hỏi, đều bị Soso ngăn cản. Đối với kiểu hồi đáp không đáp án cậu đã quen rồi, dù hỏi nữa hỏi mãi cũng không có kết quả.
Patrick thực sốt ruột,“Nhưng cảm giác với hỏa nguyên tố của cậu yếu nhất, còn tiếp tục sẽ ảnh hưởng đến thành tựu tương lai của cậu.”
Soso nói: “Kỳ thật tớ không thích hợp học tập ma pháp. Có một vị ma pháp sư rất lợi hại, rất lợi hại từng nói, cho dù học ma pháp thổ hệ, tớ cũng không thể đạt được thành tựu lớn.”
Patrick nhìn cậu nói rất nghiêm túc, trong lòng tràn ngập thương cảm, “Vậy sao cậu còn học ma pháp?”
Soso lộ ra tươi cười ngọt ngào,“Bởi vì tớ muốn ở bên người quan trọng nhất của tớ.”
Bệnh tò mò của Patrick lại tái phát, thăm dò hỏi: “Bạn gái à?”
“Không phải bạn gái.” Soso đang suy nghĩ làm thế nào để giới thiệu Dilin, có phải cũng nên an bài cho anh ấy thân phận con trai một chủ tiệm linh tinh nào đó hay không, chợt thấy có người vội vàng chạy tới ngoắc tay với bọn họ, “Nhanh đi nghênh đón. Hoàng thái tử đến!”